Ánh vàng nhàn nhạt hắt qua sông
Khách vắng… trăng lên… cô gái trông
Dáng người yêu dấu đi năm ấy…
Biết có về thăm… trễ hẹn không?
Bóng núi u hoài… ôm bãi trắng
Mái tóc dài theo nỗi ngóng mong…
Anh đi để lại tình trong nắng
Xế ngả chiều về… tóc nhuốm sương
Cô chờ ai… đang ở chiến trường
Mơ ngày rộn rã… lẫn nhớ thương
Đón trăng biết mấy mươi lần đến
Chỉ mình cô đúng hẹn bên sông
Cô đã chờ anh… quá nửa đời…!
Niềm vui chiến thắng khắp nơi nơi…
Đếm trăng suốt mấy mươi mùa đến
Cô vẫn mình cô trên bến sông…
Xà Thị Ngọc Nhung
Khóa 9 QuangTrung
BinhKhe
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét