Drop Down MenusCSS Drop Down MenuPure CSS Dropdown Menu
Trang Giao Lưu Cựu HS Trung Học Quang Trung Bình Khê - Bình Định

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

2011 NHÌN LẠI


Cuối năm nhìn lại đoạn đường đã đi của Quang Trung Binh Khe. Đôi ba ngày một entry, chưa đem nhiều hứng thú đến cho những người ngày đêm ngồi bên bàn phím tìm lại tuổi ngày thơ, mức sôi động cũng chẳng là gì so với các trang giao lưu cựu học sinh khác. Bước đời của Quang Trung Binh Khe đang chập chững từng bước của mình.

Weblog hiện nay nhờ có sự tương tác giữa người viết và người đọc, nó đã thoát khỏi biên cương của một trang nhật ký bình thường. QTBK đang trải chiếu đợi chờ những cánh chim trước cùng chung một mái trường bay về quây quần như những ngày xưa. Một manh chiếu ảo, nhưng cánh chim là những con người thực, những tâm sự trao đổi cùng nhau là những kỷ niệm thực ăm ắp tình người, tình bạn, tình Thầy trò … Những phản hồi của người đọc đã mang đến hơi ấm cho QTBK . QTBK đã nhận được những niềm vui khi “những cánh chim của Quang Trung đang lần lượt bay về - nói theo anh Trần Viết Dũng”.

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

SÔNG DÀI

T.P.Anh (S.F.)


     Sông dài cá lội biệt tăm......
     (Ca dao Bình Định)

Cây xa lam bóng khói lồng.
Bạch đàn dáng liễu bên sông gió vờn.
Tiếng chiều đồng vọng cô thôn
Nghe sao xa vắng, thoảng trong mơ hồ!
Buồn trông nước vỗ mạn đò.
Chia tay từ ấy, đến giờ biệt tăm!
Vườn xưa lan nở âm thầm 
Búp hoa chạnh tưởng trắng ngần tay ai
Điệu buồn, nhịp võng chiều phai. 
Ru lòng đau, khúc "Thương hoài ngàn năm"


Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

CHUYỆN GIÁNG SINH

CHIẾC XE ĐẠP  -  Marvin J.Wolf


Năm lên chín tuổi, tôi cần kiếm tiền túi nên hỏi ông Miceli - đại lý của tờ báo Herald-American, sống ở gần nhà tôi - xem thử tôi có giao báo ngoài giờ đi học được không. Ông Miceli nói nếu tôi có chiếc xe đạp, ông ấy sẽ đồng ý.

Lúc đó ba tôi đang làm tới bốn công việc lận. Vào ban ngày, ông lắp đặt bảng hiệu bằng đèn neon tại một cửa hiệu trang trí. Sau đó, ông đi giao hoa tận nhà khách hàng cho tới tám giờ tối. Rồi ông lái xe taxi tới tận nửa đêm. Vào ngày cuối tuần, ông gõ cửa từng nhà để bán bảo hiểm. Ông mua cho tôi một chiếc xe đạp cũ, nhưng ngay sau đó, ông phải nhập viện vì bệnh viêm phổi và chưa có dịp nào tập tôi chạy xe.

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

TÔI VÀ EM

Cao Văn Tam


               Em rót thời gian tròn đáy cốc
               Tôi khuấy đều uống cạn tháng năm

               Em ném nụ cười nơi cuối mắt
               Tôi đơn côi góp nhặt ngất ngây

               Em rũ phong sương lên bếp lửa
               Tôi bập bùng dâu bể đìu hiu

               Em bước qua sông chiều nắng lụa
               Tôi lạc đường xưa bóng đổ dài …


Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

BẾN VẮNG

Lĩnh Thụy


Đoàn thuyền Chiêm Vương Chế Bồng Nga ra đi đã hơn nửa mùa trăng, thành Đồ Bàn triền miên chìm sâu trong làn sương mỏng, chiểu lại chiều bến vắng thêm thê lương, tiêu điều buồn bã. Phía túp lều xơ xác, đìu hiu của người đánh cá già nua bên kia dòng lụa trắng xóa, bập bùng ánh lửa. Ếch nhái bắt đầu lên tiếng, đêm từng đêm thao thức xin nguyện cầu cho nhân thế bớt điêu linh … Và xa xăm tự xóm làng hoang liêu, thưa thớt vọng lại tiếng gà xác xao buồn tha thiết. Trăng mới vừa lên ánh sáng dịu huyền nạm vàng bờ trúc lả lơi, gió ngàn mơn man nhẹ thoảng, cành lá khẽ lung linh xao động, chiếc bóng dài sõng soài in trên sóng biếc, ngã màu vàng lóng lánh. Những con đom đóm thẹn thùa lẫn mình trong bóng tối mông lung huyền ảo, đêm trường tĩnh mịch, như dài vô hạn của nước non Chàm vẫn còn vương nặng vô vàn nỗi niềm bí ẩn chưa tan !

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

GIÀN THIÊN LÝ ĐÃ XA

SCARBOROUGH FAIR


Vừa rồi một học sinh cũ niên khóa 1974 - 1975 đã gởi về Quang Trung Binh Khe bày tỏ nỗi niềm của người xa xứ. Bạn đã tặng cho bè bạn cũ một file pps (PowerPoint Show) gọi là Chút Tình Gởi Về Quê hương. Thật trân trọng tình cũ nghĩa xưa cùng chung một mái trường.
Mạn phép bạn […] cho trích đăng email :

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

LẶNG LẼ

HÀ GIAO - LẶNG LẼ MỘT HÀNH TRÌNH

Hà Giao - Ảnh của baobinhdinh.com

Mỗi người cầm bút có một xác định riêng về cái đích tới, về lý do và những mưu cầu. Có những ồn ào tôn vinh, có rơi vèo vào vô tăm tích. Nhưng những phản hồi kịp thời luôn là niềm vui, sự hưng phấn cho người cầm bút. Ở khía cạnh này, có thể nói cuộc lặng lẽ đến với vẻ đẹp kỳ vĩ những sử thi Bahnar của nhà folklore Hà Giao có gì như một chấp nhận, một lựa chọn, một thôi thúc riêng…

TIN BUỒN


Được Thân hữu báo tin
Nhà báo, Nhà thơ  HÀ GIAO  đã tạ thế lúc 0h hôm nay 17 tháng 12 năm 2011 (nhằm 23 tháng 11 năm Tân Mão).
Hà Giao - Đặng Phùng Mãi là người thân Thầy Đặng Phùng Quang dạy THPT Quang Trung sau 1975, là một trong những người khởi xướng hình thành tập Người Áo Vải của Tây Sơn.
Quang Trung Bình Khê xin chia sẻ nỗi buồn cùng tang quyến.

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

ÔNG BẦU SĂN

Nguyễn Thanh Hiện


Thuở đó, ông Khê là tay thợ săn nổi tiếng trong vùng. Theo lời truyền, chó săn của ông đến mấy đàn. Đàn này đi săn thì mấy đàn kia nghỉ lấy sức. Chó để sinh con thì không đi săn. Chó đực để phối giống cũng không đi săn. Có nghĩa, đàn chó săn của ông Khê là tuyển từ đám chó sinh sản ở trong nhà, và được dạy dỗ từ lúc mới biết bú biết ăn. Săn bắn là thú tiêu khiển của hầu hết các bậc vua chúa thời xưa. Còn bình thường, đi săn là để có thịt rừng ăn. Với ông Khê, ngoài các lý do trên, ông còn có thú đam mê khác. Dẫn chó vào rừng đuổi bắt con thú là cầm quân ra trận. Tương truyền, ông Khê vào rừng, cất chòi trên ngọn cây cao, nằm lại hằng tháng. Để học tiếng con hổ gầm, tiếng con mang kêu, tiếng chân lũ chồn cheo.

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

BÀN TAY NHỎ DƯỚI MƯA


 
Bàn Tay Nhỏ Dưới Mưa là tên một truyện dài của anh Trương Văn Dân (Tây Sơn, Bình Định), Nhà xuất bản Hội Nhà Văn, bản in năm 2011. Nhà văn Nhật Chiêu có bài viết giới thiệu tập sách dưới tựa đề Bàn Tay Ấy Vẫn Thanh Xuân.

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

TIN BUỒN



Nhận được tin
Thân phụ của bạn  BÙI GIA HIỆP đã tạ thế sáng ngày hôm nay 13 tháng 12 năm 2011 (nhằm 19 tháng 11 năm Tân Mão). Hưởng thọ 87 tuổi.
Báo tin cho Anh em đồng môn khóa 68 - 75 Trung Học Quang Trung Bình Khê được biết :

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2011

HUYỆN TUY VIỄN

100 NĂM VÙNG ĐẤT ĐỊA ĐẦU
Trường Nghị



Một trăm năm thường lấy làm biểu tượng cho một đời người. Đời người một trăm năm ngắn ngủi như bóng câu qua cửa sổ, nhưng một trăm năm của lịch sử với bao thăng trầm thì quá dài trong tâm tưởng của những lưu dân gian nan đi mở đất.

Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

GÕ CỬA MÙA ĐÔNG

Đỗ Kinh Thi



            Lá thu bay gọi mưa rừng
            Mây trôi gió thoảng lập đông lại về
            Lông bông hai xứ ba quê
            Chân đi bước vội mộng về chóng xa
            Đất trời trước mặt
            Bao la!
            Quay đầu nhìn lại
            Dấu qua mịt mờ!

            Lập Đông Mậu Tý

Thứ Năm, 8 tháng 12, 2011

TẢN MẠN GÓI MÌ ĂN LIỀN

Huỳnh Kim Bửu



Chúng ta đã ăn phở tái, bún giò, miến ngan… từ xa xưa (từ thuở Hà Nội - băm sáu phố phường, Huế - thần kinh) nhưng ăn mì ăn liền thì mới chừng mấy chục năm nay.

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

BÀI THƠ ĐIỆP TỪ

Linh Đàn

Đèo Hải Vân

Trên con đường xuyên Việt , đèo Hải Vân là đề tài bất tận muôn thuở của thơ ca, tản mạn trong nhân gian, chắc hẳn rằng cảnh quan ở đây cũng tương xứng với một núi thơ, một biển thơ, một trời thơ, không chỉ của người Việt Nam, mà còn cả người ngoại quốc, thi nhân hay người yêu thơ qua đây không nhiều thì ít cũng để lại cho đời những vần thơ, trong đó có nhà nho Nguyễn Hy Lượng (1882 – 1953), quê ở Lan Đình, Gio Linh, Quảng Trị, nhân chuyến đi thăm con trai làm việc ở sở hỏa xa Đà Nẵng, vào năm 1950 lần đâu tiên qua đèo Hải Vân, Cụ có cảm tác bài thơ :

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

SAY

Khắc Tuấn



                         Gửi HL

                         Rượu bầu đá
                                             cạn bầu
                                                         bầu lông lốc
                         Dé Tây Sơn
                                            sạch bát
                                                         bát lăn quay
                         Quơ hai tay nghiêng ngả bóng trăng gầy
                         Kìa ! vũ trụ thấy ta hồn chao đảo
                         Chân hạ tấn đất run lòng kiêu ngạo
                         Cõi lơ mờ tinh mắt chỉ riêng ta
                         Nhón bước qua tinh tú dãy Ngân Hà
                         Con thượng đế quyền ta cao tuyệt đỉnh