Drop Down MenusCSS Drop Down MenuPure CSS Dropdown Menu
Trang Giao Lưu Cựu HS Trung Học Quang Trung Bình Khê - Bình Định
Hiển thị các bài đăng có nhãn TranVietDung. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TranVietDung. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2015

DÁNG THÁNH

  
Ngâm câu thơ cũ
Nhớ người qua đây
Thả tà áo lụa
Mình hạc xương mai
Chia hai dòng tóc
Rẽ đời mưa bay
Hồn xanh rêu nhạt
Buồn chưa nguôi ngoai

Trên bờ cỏ ướt
Dòng suối cỏn con
Một bầy đá cuội
Chưa mờ dấu son
Gót hài tiên nhỏ
In lên lối mòn
Nay người đứng ngó
Suối đời bon bon

Xưa qua cầu hẹp
Tay cầm tay nhau
Ngại ngùng khép nép
Dưới trời hoa ngâu
Sân trường xanh đẹp
Gửi nhau tình đầu
Trên môi non đỏ
Vết hồng lún sâu
Em còn đâu nữa
Em còn nữa đâu
Trần Viết Dũng
Khóa 3 QuangTrung BinhKhe

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

XA BÓNG MẸ


Mẹ hạt - bụi - mênh - mông - mặt - đất
Mặt Đất hạt - bụi - mênh - mông - thiên - hà

Hai hạt bụi suốt đời ta đi chẳng hết
Đêm nhìn trời đụng cõi bao la

Ta lêu lổng Mẹ còng lưng dấu hỏi
Mắt hiền từ thằng bé hệt dáng Cha

Ta dẫm Mặt Đất đau dấu chấm
Gót cô đơn lưu lạc giữa quê nhà

Mẹ đau đớn hạt - buồn - ta tách vỏ
Nén hơi dài ru tròn giọng dân ca

Rồi một ngày ta về với Mẹ
Ôm vào lòng Mặt Đất lại ru ta

Trần Viết Dũng
Khóa 3 QuangTrung BinhKhe


Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

LỐI ỨNG XỬ CỦA THẦY GIÁM THỊ

Tranh của Thầy Nguyễn Đình Lương

Thầy Lương, vẫn Thầy Lương.

Đầu thập niên 90 thế kỷ trước, thầy rời căn nhà hẻm Lê Lợi, Quy Nhơn về lại Phú Phong. Cũng là rời đám bằng hữu khu 2 đằm thắm với rượu thơ dọc ngang, ngửa nghiêng phố Biển. Giã từ họa sĩ Lương Lu tài hoa, Ba Gồng bặm trợn, Bảy Đê chí tình... Hơn mười năm kết giao, bù khú nên xa nhau sao khỏi bùi ngùi.

Về Phú Phong, thầy nhớ đám giang hồ hảo hớn ấy, thường ra nhà tôi kể lể chuyện trời gầm ngày cũ. Viết được bài thơ nào, thầy đều đọc ở dạng mộc cho tôi nghe trước. Đó là thời Văn Tế Chàng Say, Tửu Nhân Trùng... ra đời. Ngoài thơ phú, còn có những kỷ niệm giảng dạy ở Quang Trung Bình Khê. Xin nhặt lại câu chuyện này, một phong cách Bốn Lương chính hiệu.

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

ĐÊM TRỞ LẠI QUI NHƠN



Biết chắc rằng phố nhỏ vẫn còn em
Còn nước mắt, mưa, bạn bè, còn tất cả
Khi trở lại anh như người khách lạ
Từng vòng xe chở kỷ niệm đầy hồn


Ngã tư này mình vội vàng hôn
Khoảnh khắc, nửa vòng quay đèn đỏ
Khuya em về mang theo cơn mưa nhỏ
Đủ làm sương đôi mắt ướt long lanh

Ghế đá này từng rướm máu vai anh
Đều đặn thế những dấu răng ngọc lựu
Biển thương yêu giấu trong lòng khó hiểu
Mà sóng luôn hăm hở, vỗ về

Góc quán này mình đã ngồi nghe
Bài hát cũ, ngày mai anh đi biển nhớ...
Mắt chim ngủ đêm đèn vàng thành phố
Mai mốt rồi chỉ còn lại lời ca

Cầu Đôi này anh từng chở em qua
Ai khéo đặt tên nghe buồn cười thế
Khi những kẻ yêu nhau hoài hoài đơn lẻ
Nước vẫn xanh cúi xuống chỉ riêng mình

Con đường này ôm lấy bùng binh
Đường một chiều làm sao quay lại
Đâu còn thuở mười lăm mười bảy
Ngược vòng xe liều lĩnh đi tìm

Biết chắc rằng phố nhỏ vẫn còn em
Còn nước mắt, mưa, bạn bè, còn tất cả
Khi trở lại anh như người khách lạ
Loanh quanh buồn trong lòng phố Qui nhơn
Trần Viết Dũng
(Lãng Đãng Giữa Đời)



Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014

THUỞ XA NGƯỜI



Sầu thân thế hằn lên mắt mỏi
Đợi nhau hoài tay nhẹ như sương
Có phải người về thu khăn gói
Thôi, ta xin làm một con đường

Ai biết chắc đâu ngày trở lại
Đêm vòng qua phố ấm vai nhau
Có lẽ lần này và mãi mãi...
Thôi, ta xin làm một con tàu

Lênh đênh con sóng thời gian vỗ
Sóng bạc đầu và biển bao la
Nửa đời, người chẳng nơi cư cố
Thôi, ta xin làm một quê nhà
Trần Viết Dũng


Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

ĐÊM Ở BIỂN VỚI NGƯỜI




Ơi em, trời trở lạnh rồi
Đem mơ mộng đến đây ngồi gần anh
Ơi em, đêm sẽ qua nhanh
Hương môi thơm cứ để dành làm chi
Ơi em, biển tối thầm thì
Xô trăm tay sóng ôm ghì bờ thân
Ơi em, hạt cát dưới chân
Sẽ làm bằng chứng những lần rong chơi
Ơi em, sương mỏng từ trời
Cũng về đây để gọi mời lá ngoan
Lỡ mai chim có xa ngàn
Cây thương nhớ đứng xếp hàng mà mong
Lỡ mai biển có xa sông
Bao con suối cạn giữa dòng trầm tư
Lỡ mai người có xa người
Buồn vui ở giữa khóc cười nào hay.
Trần Viết Dũng


Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

LÃNG ĐÃNG GIỮA ĐỜI


Thuở ba mươi sương lãng đãng giữa trời
Hai người ở hai nơi hồn lãng đãng
Cứ vô ý mãi quên lời Chúa phán
Phạm mười điều răn nghiêm khắc của Người

Thuở ba mươi em lãng đãng giữa đời
Những bài hát vu vơ là có thật
Cách gì khác gửi lòng qua câu hát
Cũng vu vơ như một lối tỏ tình

Để đêm đêm riêng dưới mái hiên mình
Em lặng rót trái tim làm hai nửa
Anh lặng xót mắt môi mình không nỡ
Thà như sương cứ... lãng đãng giữa trời.
Trần Viết Dũng
Khóa 3 QuangTrung BinhKhe


Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

LỜI HỎI THĂM QUÊ


Em về Kiên Mỹ bên kia sông
Cho ta hỏi thăm những con đường đất
Phiên chợ còn đông người qua lại
Điện đài hoang mốc có buồn không?

Em về Phú Phong bên này sông
Cho ta hỏi thăm ngôi trường cũ
Sân cỏ hàng cây xanh mướt lá
Phố xá còn bay trắng lối về

Em về Đồng Phó bên trên sông
Cây bơ vơ núi rừng đứng đợi
Đường nối làng còn in dấu thú
Chất khai quang vung vãi khắp vùng

Em về An Chánh bên dưới sông
Câu hò đối còn vang mùa mật mía
Đôi bò đi quanh đêm rực lửa
Tháp Chàm vũ nữ khóc nghìn năm

Em về quê ta vào Xuân này
Cho ta nhắn bạn bè còn lại
Thằng đi lính thằng còn cắp sách
Thằng về đồng ruộng mộng vô vi

Năm sau em về quê ta nữa
Ghé lại cho ta nhắn và xin
Nhắn mẹ cùng em ngày mở hội
Xin đóa cúc vàng cắm giữa tim.
Trần Viết Dũng


Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

THƠ NHỎ ĐẦU NĂM


Cảm ơn em đến Tây Sơn,
Cỏ hoa như thể xanh hơn vào hồn
Cảm ơn em đến sông Côn
Dòng xanh như thể thêm bồn chồn xanh
Cảm ơn em đến thăm anh
Trái tim bệnh tật bỗng lành vết thương
Cảm ơn em đứng trước gương
Khăn vàng áo trắng môi hường vân…vân
Cảm ơn em cảm ơn xuân
Anh như trẻ nhỏ trăm lần cảm ơn
Trần Viết Dũng


Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

SINH NHẬT MÙA ĐÔNG


Như que kem tan nơi đầu lưỡi
Ngày sinh em mang gió Đông về
Thổi dọc đường nụ hôn giá buốt

Một chút đen - xanh - đỏ
Này tóc - mắt - môi
Phơn phớt lên nhan sắc níu Thu vàng
Sương lá thở ướt áo người đêm trọ

Chăn Langbiang cuộn lấy niềm vui
Sợ lăn ra ngoài ô cửa kính
Những ngón tay cóng vỡ tiếng đàn
Đêm thủy tinh cứa vào giấc mơ thiếu phụ

Sớm co ro dáng ngồi xe từ biệt
Dã quỳ run hai bên dốc sương mù
Lay lay vẫy
Trần Viết Dũng


Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

HÙ CHÀNG TRAI SẮP LÀM RỂ


Xin cm thông chia s vi chàng trai
B con gái ta tròng gông vào c
Rt êm ái chng h than th
Cũng như ta, ba mươi năm trước thôi mà


Chuông cơ quan va báo tan ca
Tay hi h đ xe n máy
Ngi vi bn ly bia chưa cn đáy
Mt liếc xem đng h my gi?

Ôi mt thi bay bng vi nhc, thơ
Li git mình khi nghe chuông đin thoi
- Anh đâu sao không nghe máy?
(C ò e quý khách vui lòng…)

Đng bun chi
Mun vun vén phía bên chng
Con gái ta cũng hc theo tính m
(Người gi khung thành nào cũng thế
Hp lý ra vô bo v lưới nhà)

Mình gc min Trung gi phong tc ông cha
Chàng r ln như là con trai trưởng
Nếu có mi vì chiếc gông phi vướng
Thì hít th sâu, nhm mt vào…
- Thin.
Trần Viết Dũng


Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

KHUYÊN MÌNH




Biểu quyết, đám đông chê - thằng mất trí
Im lặng cúi đầu anh giả bộ làm ngơ
Túng quẩn, vợ mắng yêu - loài thi sĩ
Im lặng mỉm cười anh tiếp tục làm thơ

Dù đời sống hành thơ kiệt sức
Cũng nhoài người ôm giữ trái tim
Còn nhịp đập lẽ nào bất lực
Còn yêu thương thì phải cố công tìm
Trần Viết Dũng


Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

KHÚC CẢM KHUYA


Đừng bận tâm đến cái nghèo
Sẽ chẳng nghèo
Ta san sẻ vầng trăng từ mọi phía
Đêm đêm vẫn miệt mài đàn kiến lửa
Cõng vầng trăng thao thức cùng ta.

Đừng bận tâm đến mái nhà
Sẽ có nhà
Lòng chân thật mở ra từng ô cửa
Khu vườn xanh mượt mà thảm cỏ
Ngẫu cảm khuya tiếng dế thầm thì.

Đừng bận tâm đến ngựa xe
Sẽ được những chuyến đi
Đến với em, ta mang trái tim người trở lại
Quà tặng là tiếng chuông bồn chồn treo bên ngực trái
Môi tìm môi vẫn một nụ hôn đầu.

Ta chẳng bận tâm những phiền lụy ấy đâu
Chỉ mất ngủ từ mắt em gợn sóng
Yêu dấu ạ,
Nếu mặt hồ xao động
Không biết lòng ta sẽ ra sao?
Trần Viết Dũng