Chuyện Thầy Trò đấm đá nhau ở Trường THPT Nguyễn Huệ huyện Tây Sơn, Bình Định đã không còn là chuyện của một Trường, một địa phương nữa. Đây đó đã râm ran thành chuyện thời sự của cả nước :
Nước ta vui thật là vui
Đứng trên bục giảng thầy “xơi” học trò
Học trò nổi đóa “gan to”
Dồn thầy vào góc đánh cho no đòn
Đứng trên bục giảng thầy “xơi” học trò
Học trò nổi đóa “gan to”
Dồn thầy vào góc đánh cho no đòn
Hình ảnh người Thầy, đứa học trò thượng cẳng tay hạ cẳng chân ngay dưới câu biểu ngữ : "Học Tập Và Làm Theo Tấm Gương Đạo Đức ..." quả là nỗi đau của một nền giáo dục. Muôn thuở chuyện Thầy Trò là Thầy phải ra Thầy, Trò phải ra Trò. Nhưng Thầy và Trò nếu không có sự gắn kết những tâm tình, những dắt dìu nhau, thì ở thời đại nào Thầy và Trò cũng có một khoảng cách to đùng. Càng ngày càng to khi giáo dục được kinh doanh, khi sự hãnh tiến vị thế xã hội được đo bằng tiền !?
Những nhà giáo lâu năm trong nghề, nhiều năm gần gũi với lứa học trò đang dần trưởng thành theo sự phát triển của công nghệ thông tin. Hơn ai hết, họ biết rõ chỉ có cái Tâm của người Thầy biết gần gũi lớp trẻ mới dẫn dắt, làm dịu được được những tâm hồn cuồng nộ của thời đại.
Tâm tình của Gv. Trường Chuyên Lê Quý Đôn - Quy Nhơn : Trần Hà Nam nhân một Câu Chuyện Buồn Của Giáo Dục là những kinh nghiệm, những biến hóa đơn giản... quý giá biết bao cho những Giáo sinh Sư phạm sắp ra trường.
QuangTrung BinhKhe
NHÂN MỘT CÂU CHUYỆN BUỒN CỦA GIÁO DỤC ...
Đọc những thông tin về vụ việc thầy trò đánh nhau trên bục giảng
và kết quả xử lý kỉ luật của Sở, thật buồn! Và nhớ lại cả một chuỗi ngày đi
dạy, với những tình huống tương tự tôi đã trải qua...
Tôi đi dạy khi đã 25 tuổi, sau 4 năm lăn lộn ở ngoài đời. Cũng
nhờ vốn liếng trường đời mà đủ chịu đựng những trò ngỗ nghịch của đám học trò
"nhất quỷ, nhì ma...". Nếu không có khát khao cháy bỏng được đứng
trên bục giảng, có lẽ cũng đã giã từ ngành giáo dục để làm một nghề gì đó an
nhàn hơn!
Năm đầu tiên đi dạy, là giáo viên trẻ nhất trường, trở thành
đồng nghiệp của chính thầy cô mình đã từng học, điều tâm niệm đầu tiên của tôi
là học hỏi kinh nghiệm sư phạm để xử lý tình huống những khi gặp chuyện khó xử
lý. Nhưng thời ấy, tuổi trẻ tính nóng, không tránh khỏi có những lúc xử lý chưa
tinh tế, nghĩ lại vẫn rất day dứt, khi mình chưa chịu hiểu học trò để thật sự
là người bạn lớn của các em.
Năm đầu tiên về trường, làm giáo viên dạy lớp 10, lớp 11 và kiêm
giám thị trong tổ giám thị chấm thi đua. Cứ nguyên tắc mà làm, nên học trò 12
ghét ra mặt "anh thầy" có bộ mặt lạnh lùng không thể chơi được! Và
những học trò lớp 11 thời đó cũng đủ thành phần tìm cách chọc phá "anh
thầy" trẻ mà chảnh!!!
Có lần vào lớp rồi, học trò ở trên lầu nhảy rầm rầm dội xuống
phòng hiệu trưởng ngay ở dưới, trúng hôm trực giám thị. Vừa lên nhắc nhở, quay
xuống đã có giọng khiêu khích của học sinh lớp 12 nào đó, và...tiếp tục rầm
rầm! Tức tốc quay lên, nhìn thấy một học sinh 12 đen trùi trũi, to vật đang hô
hào. Đúng là cậu này đầu têu, máu nóng dồn lên mặt, mình gằn giọng: "Em có
phải học sinh trường này không?", cậu ta nhâng nháo: "Không phải học
sinh thì là gì?". Nổi điên vì cái giọng xấc láo, nhưng vẫn bình tĩnh nói
trước cả đám học sinh đang xúm vào xem: "Tốt, là học sinh thì tôi mời em
xuống phòng giám thị làm việc, còn không phải học sinh thì tôi xử tại chỗ như
trấn áp côn đồ!" (nói mạnh miệng, chứ kể cả có võ mà đụng vào thì sinh sự
ngay). Cậu học trò nghe chữ "xử", tự dưng mặt tái dại đi, sau đó líu
ríu xuống "làm việc" chứ không cương như ban đầu nữa!
Một lần, khi đi cắm trại, đám học sinh nam ở lớp phụ trách tự
dưng nhao lên đòi qua trại trường khác "chơi". Thấy có vẻ không ổn,
hỏi thì chúng nó bảo "không vui", bèn dỗ: ở đây nghe thầy đánh đàn!
Cũng chẳng hy vọng gì thuyết phục vì có vẻ chúng chuẩn bị thanh toán "ân
oán giang hồ". Lia mắt qua, thấy cậu học sinh to con nhất, thủ lĩnh của
đám học trò giấu tay sau lưng, mặt đỏ, nghi nghi! Hóa ra cậu ta và đám nam sinh
7, 8 chàng đã lén uống rượu lấy khí thế! BGH mà hay thể nào cũng kỉ luật vì vi
phạm nội quy trại! Mà ngăn chúng thì làm cách nào? Liền lóe lên ý nghĩ liều
lĩnh, liền bảo thẳng: "Chúng mày uống rượu phải không, cho thầy uống với!
Đưa thầy coi chai rượu giấu sau lưng!". Cậu học trò lúng túng một tí rồi
đưa ra cái chai "Rhum Bà chằng" còn 1/3. Vừa cầm cái chai, liền cười:
"7, 8 anh thế này mà uống có tí rượu định đi làm anh hùng à? Giờ thầy ra
điều kiện, thầy uống cũng như chúng mày, rồi chúng mày ngồi chơi với thầy,
không đi đâu hết, thầy hát cho chúng mày nghe!". Cả đám ngần ngừ, mình
không nói không rằng, ngửa cổ dốc cạn chai rượu làm một hơi sạch sẽ (rượu vào
bùng lỗ tai, may mà hồi đó trẻ!), đám học trò tròn mắt! Cười bảo: "Đưa cái
guitar ra đây, thầy trò ngồi chơi, hát cho vui! Uống có tí rượu mà chúng mày
định dọa đánh cả thành phố à!". Vậy là đêm đó hát hò vui vẻ, không cậu nào
dám đi vì...dị với ông thầy!! Còn hậu quả là cổ họng hôm sau tắc tiếng vì mấy
tiếng liền làm...con cuốc kêu thương! Giờ có thách kẹo cũng chả dám tái diễn
màn ...uống rượu thu phục quần hùng nữa! Sau đợt đó, cả một loạt những học trò
cá biệt ngang ngạnh răm rắp nghe thầy, đến giờ mười mấy năm chúng vẫn ghé thăm,
còn "thủ lĩnh" giờ đã là phó giám đốc một doanh nghiệp lớn, vẫn cười
bẽn lẽn khi nhắc lại chuyện xưa!
Khi làm chủ nhiệm, có lúc phải ra tay "đồ sát" khi lớp
thi đua luôn bị trừ điểm, học trò lén đặt biệt danh"sát thủ vô tình"
nhưng chưa bao giờ phải dùng đến chân tay nói chuyện! Có một lần duy nhất dùng
"nhục hình", khi có một chuyện xô xát giữa học trò với nhau. Cậu học
trò bị phạt là võ sinh Taekwondo, may thế! Liền hỏi: "Anh học Taekwondo
đến đai đỏ có biết hình phạt khi mắc lỗi không? Bây giờ tôi phạt anh theo quy
định của môn phái!". Cậu chàng ngẩn tò te vì hình phạt kì cục, nhưng cũng
vui vẻ chấp hành hít đất 20 cái! Xong xuôi rồi, mình mới thủng thẳng: "Học
võ để tự vệ, không phải để đánh nhau! Nên giờ với tư cách chủ nhiệm, thầy đề
nghị về viết kiểm điểm nghiêm túc..". He he...!
Còn chuyện buồn khiến tôi day dứt mãi là khi phạt một học sinh
lớp 12 chủ nhiệm, xếp đạo đức yếu HK1 vì liên tục vi phạm. Em học trò tên D...,
đã viết một bức thư dài tâm sự. Hóa ra hoàn cảnh gia đình em khó khăn, mẹ làm
công nhân, bố mất sức, em phải phụ gia đình vất vả, mệt mỏi nên hay đi trễ hay
lên lớp uể oải, học kém... Tôi tự trách đã không quan tâm đến gia đình học
sinh, lá thư ấy lưu lại như một bài học nhắc nhở phải quan tâm toàn diện hơn để
hiểu tâm tư các em và có biện pháp hỗ trợ!
Từng nhiều năm phụ trách lớp "cá biệt", tôi rút ra một
điều: nếu xử không công bằng, các em sẽ phản ứng là tất nhiên. Giáo viên không
phải là thánh, cũng có những hỉ nộ ái ố, có thể nghiêm khắc lạnh lùng nhưng
đừng ép uổng học trò, các em có thể lúc đó chưa thông cảm nhưng sau này sẽ
hiểu. Thầy cô giáo trẻ mà tâm lý, học trò thích gần gũi, tâm sự cả những bí mật
"chỉ riêng thầy biết". Có lúc nghiêm, nhưng có lúc phải chịu thiệt
thòi về bản thân mà uốn nắn học sinh từ từ, không nên nôn nóng chỉ toàn la
mắng! Theo kinh nghiệm, những em tỏ ra bất cần đời, ngang ngạnh nhiều khi là do
tâm lý sốc vì chuyện gia đình có trục trặc, nếu chịu khó tìm hiểu, giáo viên
trẻ sẽ giúp cho các em rất nhiều và thật sự là người anh người chị lớn của các
em, cho các em hướng đi đúng, dù tuổi đời có thể chỉ hơn các em không bao
nhiêu! (Thầy già thì trò ngại tâm sự hơn!!!)
Chuyện xảy ra trong ngành GD tỉnh nhà vừa rồi, đáng tiếc là giáo
viên còn quá trẻ và nóng nảy, nên phải chấp nhận hậu quả nặng nề. Nhưng nếu em
có quyết tâm làm lại, đứng lên từ sai lầm, tôi tin em sẽ là một thầy giáo tốt.
Chặng đường phía trước còn dài, em có thể làm lại từ đầu và hiểu những giọt
nước mắt của học trò khi tiễn em đi lúc này! Và những người làm giáo dục, có
thể rút ra nhiều bài học từ sai lầm của một giáo viên tuổi đời mới 23!
Trần
Hà Nam
Gv. Trường Chuyên Lê Quý Đôn - Quy Nhơn
Khổ lắm anh Trần Hà Nam ơi ! Người trong nghề mà nói thì nẫu nói là binh nhau. Mong rằng sẽ có một tương lai tươi sáng phía trước.
Trả lờiXóaĐọc nhiều, nghe nhiều nhưng ít thấy ai nói gì khi mình cũng là người Thầy đầu tiên của con mình. Chỉ nói với giọng phụ huynh.
TruongHong ơi, phụ huynh nào cũng đều là người Thầy đầu tiên của con mình. Nhưng khổ nỗi phụ huynh nào cũng làm được như người Thầy đúng nghĩa của nó !?
Trả lờiXóaTự nhiên lại thương nhớ chuyện ngày xưa. Ngày xưa sự phân công xã hội đã đưa quan hệ Thầy Trò đến với nhau bằng tình nghĩa với cả một trời ngưỡng vọng ...
Vụ thầy trò đánh nhau ,Sở GĐ-ĐT Bình Định đã họp với Ban giám hiệu Trường THPT Nguyễn Huệ (Tây Sơn, Bình Định) vừa xong thì chiều cùng ngày , ở Gia Lai Một thầy giáo bị đánh phải nhập viện. Cũng may lần này không phải là trò đánh thầy...À mà nếu có đánh , bất quá bị cho là không khiêm tốn ,thật thà....hehe.
Trả lờiXóaMấy ngày này dư luận xôn xao về vụ thầy trò đánh nhau ở Bình Đinh, có bài báo nói đó là " Nối đau của ngành giáo dục".Thật ra nói đến nỗi đau ,hay vết đen của NGD đâu phải đợi chuyện này xảy ra mới có, bao nhiêu điều đã và có thể sẽ còn xảy ra nếu vẫn duy trì cách nghĩ, cách áp đặt và giải quyết chung chung. Thầy giáo trẻ có lẽ mới ra trường (23 t) ,trong một lúc thiếu kềm chế đã tát học trò liên tục, dẫn đến các em bức xúc đánh lại , hành động của thầy không thể chấp nhận, của học trò cũng vậy. nNhưng đây chỉ là hiện tượng bộc phát thiếu suy nghĩ và thiếu kềm chế, dư luận đã lên tiếng,hẳn người giáo viên này đã thấy hết cái sai của mình, anh ta đã xin lỗi nhận khuyết điểm, nhưng để xử lý cái sai đó mà sa thải ra khỏi ngành thì quả là đóng chặt cánh cửa tương lai của người thầy này .Nên chăng xã hội và ngành giáo dục hãy nương nhẹ cho người này một cơ hội, tạm đình chỉ vài tháng hoặc một năm với anh ta .Với những bài báo tôi đã được đọc thì ít ra anh ta vẫn có chỗ đứng trong lòng các em học sinh , bằng chứng là khi chia tay các em đã khóc và ngay cả HS đánh lại thầy cũng đã về quê để thăm thầy ,có nghĩa là giữa thầy và trò họ chỉ bộc phát những hành động thiếu suy nghĩ mà thôi ,bên cạnh đó nếu qui chụp hành động mới xảy ra này là "nối đau của ngành GD " thì e hơi muộn , vì qua những vụ như ở Đại học tây nguyên ĐAKLAK , ÔNG Ninh cũng có bị sa thải đâu mà nhắc đến ông sv nữ rùng mình chứ đâu có khoc như học trò thầy Tuấn ,hay vụ thầy Liên ở H kroongana Dl V V ..VÀ VV cũng có ông nào bị sa thải đâu ? phải chăng ngành GD đang tự ru ngủ mình
Trả lờiXóamong rằng xã hội và ngành GD xét lại kỷ luật với thầy Tuấn
THẦY THÌ DO TRƯỜNG SƯ PHẠM ĐÀO TẠO : THẦY HƯ VÌ ĐÀO TẠO LÁO.
Trả lờiXóaTRÒ HƯ VÌ GIA ĐÌNH BÁT NHÁO , TRƯỜNG BÙ NHÌN, NGOÀI XÃ HỘI NGƯỜI LỚN SỐNG BẨN.
THẰNG NÀO HƯ : PHẠT.
CÓ GÌ NỮA ĐÂU MÀ QUÝ ÔNG ANH, BÀ CHỊ NHIỀU CHỮ, ÍT NGHĨA XÔN XAO BÀN THẢO, HỮ ???
ĐÔI KHI LỜI NÓI KHẲNG ĐỊNH VĂN HÓA VÀ GIÁO DỤC CỦA MỘT CON NGƯỜI
Trả lờiXóaTrên sai có trên nữa khiển?Làm gì có dưới lấy quyền hành trên?Phép tắc ''Tôn Sư''định hình.Từ nhân cách sống quá trình bao năm...Kỷ cương ''Pháp bất vị thân''.Kẽ dưới không thể ngang nhiên lộng hành?Trên gương chính đại quang minh Dưới tuân thủ phép hình thành luật nghiêm
Trả lờiXóaĐấy đấy. Phải thấy những cái cần phải thấy như thế ! Nhưng làm thì phải biết làm những cái gì làm được cho những chung quanh bớt thiệt thòi mới là điều đáng quý...
Xóa