Drop Down MenusCSS Drop Down MenuPure CSS Dropdown Menu
Trang Giao Lưu Cựu HS Trung Học Quang Trung Bình Khê - Bình Định

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

NHỮNG BÀI TẬP VIẾT CỦA TÔI (2)


8.
            Núi Đen.
            Núi Đen.
            Xa hơn mấy đời người .
Đây là câu đầu tiên .
Ông Rua đọc đầu tiên. Kế đến là bà Rua . Tiếp theo là em vợ ông Rua, tức Xìng.
Ba người đứng trên ba cái ghế cao. Nĩnh và Ngần cùng quì dưới đất với dân làng.
            Không lấy cắp của người.
            Không gian dối với ngưòi.
            Không độc ác cùng người .
Ông Rua cũng đọc trước . Kế đến là bà Rua với Xìng . Tiếp theo là dân làng .
Hết một đoạn lại dộng trống . Nghe ngàn tiếng trống như nghe đất đổ, núi đổ.
Ông Rua dạy phải nhắm mắt lúc cầu kinh . Nên mọi người đều phải vừa đọc vừa nhắm mắt .
Có một lần đương cầu kinh , Ngần khóc . Chỉ mỗi Nĩnh thấy nên rất lo. Anh đâu biết nó đang nghĩ đến chuyện làm sao cùng người ấy về được núi Đen.

9.
Có một lần đương cầu kinh, Ngần bỏ chạy khỏi đình Dầm . Chỉ mỗi Nĩnh trông thấy . Vì mọi người đang nhắm mắt cầu kinh .
Nĩnh cũng bỏ chạy khỏi đình Dầm . Có tiếng sáo trên núi Nung . Ngần đang chạy về phía có tiếng sáo .
Nĩnh cũng chạy về phía  có tiếng sáo. Cứ thấy cây cối ngã rạp ở hai bên . Lòng Nĩnh như lửa đốt. Con Ngần nó điên rồi sao ?  Nĩnh nghĩ . Nhưng nào phải .
Có hai con chim Liu đang đứng âu yếm với nhau ở giữa núi . Con mái là em gái Nĩnh. Còn con cồ là ai, anh chưa biết . Nĩnh thấy giận. Rồi lại thưong em gái. Nó lớn rồi, làm thế cũng được.
Từ bữa ấy, Nĩnh cứ nghe xốn xang trong lòng . Cũng chẳng phải xốn xang. Mà giống như lúc anh nghe lũ chim Via chim Liu hót. Tự dưng anh cứ thấy muốn hát . Có điều giọng anh không hay như giọng của Ngần .
Cuối cùng Nĩnh đi nói với Ngần:
- Nghĩ được bài hát rồi . Hay lắm .
Nghe Ngần hát, dân làng Dầm hỏi nhau:
- Có phải thằng Nĩnh làm ra đấy không ?
Cuối cùng họ hiểu hết .
Còn ông Rua thì bảo bà Rua :
- Lũ con ta sẽ về núi Đen thôi

10.
Đất Rừng Mua Hạ là đất cằn. Con người kéo cày suốt vẫn chẳng đủ miếng ăn .
Ông Hốt bảo con trai :
- Đừng thổi sáo nữa . Phải lo đi kéo cày thôi .
Noan nghe phải. Nhưng cứ thấy nhớ núi Nung.
Bà Hốt nói :
- Mày thương lũ gấu hơn cha mẹ sao ?
Noan biết mẹ nói không đúng. Nhưng không thể không đi núi Nung.
Một ngày Noan đi núi Nung một lần .
Nghe tiếng sáo của Noan , lũ gấu khóc. Anh biết lũ nó còn nhớ làng Dúc, nhưng biết làm sao. Ngày nào Noan cũng gặp lũ gấu. Nhưng không phải ngày nào  cũng gặp được người anh muốn gặp .
Có một hôm Noan chờ đến tối mới gặp được người anh muốn gặp. Khi quay về làng Dúc đã quá nửa đêm .
Ông Hốt quát :
- Trống làng Dầm làm thủng ruột gan mày phải không ?
Noan im, không đáp . Cha anh nói đúng, mà không đúng.
- Để tôi đi thử .
Bà Hốt nói .
Đi suốt mấy ngày, về , bỏ ăn bỏ ngủ.

11.
Ông Hốt hỏi :
- Nó có thần Núi Đen, còn ta có thần gì ?
Bà Hốt đáp :
-Thần Núi Trắng.
Nghe tiếng cười của ông Hốt, lũ rắn dưới hào đều ngơ ngác.
Đuồng thôi giữ cửa, cùng dân làng lên núi Nung đào đá để xây đình Dúc.
Noan cũng đi đào đá .
Thấy người già với trẻ nhỏ khiêng đá chết , lũ sói với lũ gấu trên núi Nung khóc.
Đào hết phía núi bên này vẫn chưa đủ xây đình Dúc. Lại phải sang phía núi bên kia. Tức sang bên đất của làng Dầm.
Noan rất lo.
Nhưng ông Hốt bảo :
- Làng Dúc ta đông . Có đánh nhau cũng được.
Lũ gấu lũ sói trên núi Nung lại phải kéo đi nơi khác .
Xây xong đình Dúc thì người già với trẻ nhỏ trong làng chẳng còn ai.
- Ta là con thần Núi Trắng. Ta phải ở nơi này.
Sau khi nói với dân làng , ông Hốt dẫn vợ con vào ở trong đình Dúc.

12.
Có người đang đêm trốn khỏi làng. Đuống bắt ném xuống hào cho rắn nuốt .
Ông Hốt bảo Noan :
- Thôi đi cày . Ở nhà lo cầu thần Núi Trắng .
Bà Hốt cũng bảo :
- Đình Dúc là của thần. Giữ đình là việc của nhà ta .
Noan nghe phải . Nhưng cứ thấy nhớ dân làng.
Đình Dúc cao mươi ngàn trượng . Ngửa mặt lên khối đá vuông trắng ngần ấy, Noan lại muốn ra đất sắn.
Đang đêm lại có người trốn khỏi làng.
Ông Hốt quát :
- Như thế là sao ?
Bà Hốt nói :
- Chắc thèm chén cơm lúa đen.
Ông Hốt cãi :
- Không phải .Trống đình Dầm đâm thủng ruột gan chúng.
Lập tức ông lệnh cho dân làng lên núi :
- Cả trống cả chày đều phải làm bằng đá trắng .
Lũ sói lũ gấu gặp Noan, khóc . Anh cũng khóc . Vì lên núi Nung đào đá,
 Noan chẳng còn gặp người anh muốn gặp .
- Trống làng ta phải kêu xa trăm núi ngàn sông. Phải đặt trên nóc đình Dúc.
Ông Hốt lại lệnh cho dân làng .
Nhưng chày đá dộng trống đá chỉ kêu chình chịch như tiếng chày giã sắn.
Đang đêm lại có người trốn khỏi làng. Đuồng lại bắt ném cho rắn .

13.
- Nó phá núi của ta, tất, sẽ giết con ta .
Ông Rua bảo bà Rua.
Rồi giữ riết Nĩnh với Ngần ở trong nhà .
Xìng đi mất nửa ngày, về , nói:
- Tưởng đào núi để chi. Đâu ngờ để làm nhà đá với cối đá chày đá .
Ông Rua không còn sợ. Bà Rua cũng hết sợ.
Chỉ Nĩnh là rất lo. Anh nói với cha :
- Liệu thần núi Đen làng Dầm ta có hơn nổi thần Núi Trắng bên làng Dúc?
Ông Rua nhổ nước miếng :
- Đồ bắt chước, chớ để tâm .
Rồi đi nói với Xìng :
- Ta muốn có con với em .
Xìng ăn nằm miết với ông Rua vẫn không đẻ . Bèn đi hỏi người già nhất làng , thì người ấy đáp :
- Không chồng, không đẻ con là phải .
Xìng giận dữ bảo :
- Ai nói ta không chồng , sẽ chết . Nói ta có chồng, cũng chết . 
Bà Rua không nói với ông Rua, mà đi nói với người đàn ông khoẻ nhất trong làng :
- Em muốn có con với anh .
Người đàn ông sợ ông Rua bắt tội , xin tha việc ăn ngủ cùng bà Rua.
Nhưng bà Rua bảo :
- Ai cãi lại ta thì phải chết .
Rồi cùng ăn nằm với người ấy suốt bảy ngày đêm .

14.
Ba người đứng trên ba cái ghế cao.
Nĩnh với Ngần cùng quỳ dưới đất với dân làng .
            Chớ tham muốn .
            Chớ dâm ô .
            Ai không tội lỗi sẽ được về Núi Đen.
Ông Rua đọc trước. Kế đến là bà Rua với Xìng . Tiếp theo là dân làng.
Mọi người đều nhắm mắt để cầu kinh.
Chỉ Nĩnh với Ngần là không nhắm mắt . Vì muốn ngó thử có gì xảy ra không .

15.
Bà Rua ăn nằm với hết thảy đám đàn ông con trai trong làng , nhưng vẫn không có con . Bèn đi hỏi bà đỡ :
- Sao ta không đẻ được nữa ?
Bà đỡ xem thân thể bà Rua xong, đáp :
- Nũng hết dạ con. Nặng lắm .
Bà Rua giận .Nhưng liền đổi giận làm vui . Không đẻ con càng khoẻ chớ sao .
Xìng vẫn tiếp tục ăn nằm với ông Rua. Nhưng vẫn không có con . Lại đi hỏi người già nhất của làng :
- Sao ta vẫn không đẻ được ?
Nhìn từ tóc đến chân Xìng, người già nhất làng im, không dám nói .
- Ai giấu ta điều chi, sẽ chết .
Nghe Xìng bảo, người già sợ chết, phải nói ra :
- Bụng chứa đầy mưu mô, còn đâu chỗ để chứa con .
Xìng muốn đem người ấy giết đi. Nhưng nghĩ kỹ lại thôi . Tưởng chi, chứ nhiều mưu mô là người tài giỏi .
Nghe Ngần hát bài hát của anh trai, dân làng Dầm lo sợ hỏi nhau :
- Thằng Nĩnh làm bài hát đó sao ?
Còn lũ chim Via chim Liu chẳng hay biết gì , vẫn tiếp tục đi trỉa lúa, hái lúa .

16.
Dân làng Dầm vừa đãi lúa cho chim vừa hát :
            Ông mưa phải lòng bà sấm
            Ngủ với nhau trong mây
            Không nước uống
            Trái sua khô rụng
            Người lấy chi làm gáo
            Người lấy chi múc nước
            Oán hận thấu tai thần Núi Đen
Lũ chim nghe xong, ngơ ngác bay đi hết .
Bài hát đến tai Xìng. Lập tức Xìng đi tra hỏi đám dân làng :
- Ai bày cho hát ?
Mọi người đều đáp :
- Bắt chước lũ chim Via chim Liu.
Xìng nuốt giận, quay về, chợt nghĩ được :
- Chỉ thằng Nĩnh mới làm nên câu hát đó .
Từ bữa ấy, Xìng quyết làm cho cả làng Dầm biết mình là người tài giỏi .
( Con cọp cái còn biết nuôi con. Còn nó thì chỉ biết có thịt người ).

17.
Trên núi Nung có giống rít trắng, sống nhờ dây Phau. Dây Phau chỉ mọc chỗ Suối Sâu. Bò từ bờ này sang bờ kia, làm thành cầu. Rít trắng ở cầu Phau , ăn hoa Phau lá Phau mà sống .
Ông Hốt nằm mơ thấy gặp  thần Núi Trắng . Bảo phải đội mũ trắng, mang giày trắng với ăn vật trắng mới giữ được ngôi đạo trưởng của làng .
Bà Hốt mừng .
Còn Noan thì lo . Anh sợ dân làng Dúc lại khổ .
Bà Hốt nhớ trên núi Nung có giống dây rừng trắng phau. Nhưng chẳng biết tên chi . Bèn lệnh cho khắp làng hay :
- Ai tìm được giống dây trắng trên rừng để kết mũ làm giày cho con thần Núi Trắng , sẽ được về Núi Trắng . Ai tìm không được, sẽ làm mồi cho rắn.
Trăm người lên núi chặt dây Phau , trăm người không về , vì nọc độc của rít .
Nhưng chẳng có ai dám cãi lời bà Hốt .
Noan trốn cha mẹ ra đi .
Bà Hốt lo.
Nhưng ông Hốt bảo :
- Con người là giống ưa làm phản. Nó muốn phản ta, để cho nó chết .
Nhưng Noan đâu chết . Anh đã đến Suối Sâu , ngậm sáo lá, thổi suốt ba ngày đêm. Con chim Liu ở làng Dầm liền bay tới gặp :
- Không phải sao Hôm sao Mai. Sao đôi ta cứ giống như sao Hôm với sao Mai ?
Noan đáp :
- Chỉ vì Suối Sâu thiếu cầu Phau cho chim Via sang chỗ chim Liu.
Nghe Noan nói , lũ rít trắng liền bỏ cầu Phau, kéo hết xuống suối .
Ông Hốt đi giầy trắng , bện bằng dây Phau. Đội mũ trắng, kết bằng hoa Phau .
Bà Hốt rất vui :
- Chủ làng Dúc quả là con thần Núi Trắng .
Noan cũng rất vui. Anh vui vì cha anh giống thần Núi Trắng. Vì dân làng Dúc đã hết khổ .

(Còn tiếp…)
Nguyễn Thanh Hiện
Cựu GS. TH Quang Trung Bình Khê



  

1 nhận xét:

  1. Tiếng Trống gỗ Bưa hùng hồn
    Nghe như Đất Núi nổ tung vang rền..
    Lời thề ''Ba không''-Núi Đen..
    Không Cắp-Gian-Ác làm riêng của mình
    Ngần khóc-Nĩnh buồn cầu kinh..
    ''Ngần- em lại nhớ làng bên mất rồi!''
    Làng Dầm -Noan cũng tơi bời!
    Tiếng Sáo buồn bã chơi vơi cả ngày!
    Làng Dúc nghiêm cấm những ai
    Trốn ra khỏi làng sẽ phải chết thôi!
    Hào sâu một đống rắn nuôi
    Đuồng bắt ném xuống rắn xơi tức thì!
    Hai làng không được quan hệ
    Cái chuyện trai gái tối kỵ lại qua..
    Hai Vua Đen Trắng Hốt -Rua
    Tranh chấp kình chống hơn thua nhau hoài!
    Anh em Nĩnh Ngần khổ ải
    Cái chuyện chiến tranh dằng dai của làng
    Kinh cầu''Chớ đừng có tham.''
    Chớ đừng có muốn mà làm chuyện dâm
    Đọc kinh cầu nguyện lâm râm
    Cả làng có lệ đọc vang vang lời..
    Nĩnh -Ngần chưa tin chuyện Trời..
    Hồn chết về Núi mới Người Thánh Nhân!
    Dây Phau mọc trên Núi Trắng
    Mọc ở suối sâu bò lan thành cầu
    Nối bờ nắm níu vào nhau..
    Lạ lùng truyền thuyết dây Phau bắt đầu....

    Trả lờiXóa