nhớ đừng buồn nhé nhé anh
ráng cười chút xíu cho xanh mộng đời
mình chơi cút bắt năm mười
bế bồng trốn chạy loài người yêu ma
(hồn giun dế khóc thật thà
câu kinh mộ địa kêu ca nhân từ)
gió luồng tám hướng tâm tư
mình đi về phía lãng du độc hành …
nhớ đừng buồn nhé nhé anh
ngoài kia mây trắng xây thành khói bay …
Rêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét