Anh Tâm,
Vậy là anh đã lỗi hẹn cùng bè bạn, thanh thản
ra đi theo lồng lộng mây ngàn.
Em thì kịp đúng hẹn cùng anh, hoàn tất ước mơ
cuối của anh trong những ngày không còn làm việc cùng máy tính. Em đã đọc cho
anh nghe giòng thơ chinh chiến với tất cả sự kìm nén nỗi lòng. May mà anh vẫn
vui để nghe trong đêm 17-02 đó, đêm cuối cùng tỉnh táo nhất của anh.
Tám năm chống chọi cùng cơn bạo bệnh thật chẳng
dễ gì, nhưng với anh chắc chẳng là gì so cuộc đời anh đã trải. Em đã nhiều lần
ngậm ngùi khi mở lại bài viết của anh trải cuộc đời mình kể từ lúc anh trao bài
gởi gắm cho em vào tháng tư năm ngoái.
Thân phận anh quá nghiệt ngã, năm sinh, họ
tên anh, quan hệ chị em đều phải giấu kín để tồn sinh. Cuộc chiến luôn đẩy đưa
nhau vào ngõ cụt khôn lường.
Chị Tùng Vân nhắc lại anh rất sợ trực diện
cùng đám chết của bất cứ ai. Nỗi ám ảnh về tang thương của những người thân khiến
anh không muốn nhìn những hình ảnh gợi lại sự tang thương quá đỗi ở thời thơ ấu
điêu linh.
Và bây giờ anh cũng phải tự đối đầu, bước vào
vòng sinh tử một cách chững chạc.
Tất cả, tất cả mọi chuyện anh đã sắp sẵn từng
bước, từng ngày. Cho đến ngày cuối đời, khi ghi chép từng câu viết trên một mớ
dày giấy tờ công chứng trong bệnh viện và đặt bút ký tên mình lên những văn bản
đó, anh đã hoàn tất thủ tục cuối cùng trong sự bình tỉnh vô song. Sau đó là sự
buông tay, thả thân cho tiếng gọi thiên thu.
Những giờ cuối, nằm nghe người thân nói, mỉm
nụ cười vô thanh, anh đã sẵn sàng cho chuyến đi vô hạn vào ngàn trùng.
Anh đi, nhưng vẫn còn đó bạn bè một thuở.
Bàng hoàng hay tin anh nhưng vẫn biết sẽ không lâu tái ngộ cùng anh.
Cuộc đời là phiến mây trôi, ai qua được mối sầu
sinh tử. Có đáng chăng khi mình đã thể hiện con người đã sống hết mình và bằng
cả tấm lòng.
Nhắc lại lời anh hôm 11-02, “khi mình cầm
viết, phải có trách nhiệm với lịch sử và cuộc đời và chịu trách nhiệm cả với những
người cùng giòng sống quanh mình” mới biết cho đến cuối cùng anh vẫn
quyết liệt không từ bỏ trách nhiệm mình cùng tha nhân bên giòng sống.
Thôi thì anh cứ thanh thản ra đi. Bạn bè
không chỉ ngắn dài vài giọt, tâm thế anh sẽ mãi in đậm trong mọi người.
Yên nghỉ nghe anh…
ĐẶNG CHÂU LONG
Quán Văn - 19-02-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét