Drop Down MenusCSS Drop Down MenuPure CSS Dropdown Menu
Trang Giao Lưu Cựu HS Trung Học Quang Trung Bình Khê - Bình Định

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

TA VẪN GỌI NHAU GIỮA CUỘC NGÀN NĂM


giữa đất trời ngàn dặm ta vẫn gọi tìm nhau như cuộc gọi tìm nhau có tính cách định mệnh của những mảnh phù vân, ai đã đi xa, và ai không đi xa, đi xa hay ở lại cũng chỉ là cách nói lãng đãng về những cách thế tồn tại giữa cuộc sắc không, một chiều nào lãng đãng ngọn gió cuối ngày ta chợt nghe như có nước mắt em rơi giữa nỗi buồn trong ta, sắc không là cuộc hòa trộn giữa nước mắt với niềm vui, một sáng nào nghe lũ chim cuống quít nói với nhau những lời hân hoan về buổi sớm mai,niềm vui tưởng chừng làm xúc động hết thảy cây lá trên rừng lại chẳng thể dấu nổi nỗi cô đơn vốn ngàn năm ẩn  giữa cây lá trên rừng, thì có nghĩa gì tiếng chim rừng ngợi ca buổi sớm giữa những sắc màu khôn cùng của càn khôn lung linh bất tận, hết thảy chỉ là cái nhỏ nhoi trong bất tận, tiếng chim vui của buổi sớm mai chỉ là cái một trong tất cả, giữa đất trời ngàn dặm ta vẫn gọi nhau, ta gọi em khi tuyết bắt đầu tan trên những cánh hoa khi đêm đã lén để cho hương thơm của mình lan đi giữa giá rét, đâu chỉ có ta và em gọi tìm nhau, khi đêm lũ hoa trên mặt đất cũng gọi tìm nhau, hương thơm là tiếng nói của  hết thảy những loài hoa mọc nơi mặt đất, khi lặng im thì chẳng nghe thấy, chỉ nghe tỏa hương thơm khi chúng gọi tìm nhau, phải rồi, khi đêm khi các loài  hoa trên mặt đất lén để cho hương thơm của mình lan trong giá rét, các vị thần trên núi Voi Nằm cũng chuyện trò nhau, một ngàn lần  khốn khổ và u tối cả một lũ khốn khổ u tối, là bọn họ nói về ngôi làng  Cù bé nhỏ nơi sinh ra ta, ngôi làng bỗng  xuất hiện giữa cuộc sắc không như một ví dụ về nỗi thống khổ, ta cũng chỉ muốn thổ lộ với em về nơi sinh ra ta như một ví dụ về cách nhìn thế giới, giữa đất trời ngàn dặm ta vẫn gọi nhau, em gọi ta khi hết thảy những người làng Cù của ta  đang trong những giấc mơ không hề có kết cuộc, những giấc mơ như cứ dài ra dài ra, ánh mặt trời là luôn đổi khác, còn những giấc mơ dài ngằn ngặt của người làng Cù của ta thì cứ cũ đi không kịp nhìn thấy, giữa đất trời vạn dặm ta vẫn gọi tìm nhau, ta vẫn vội vã băng qua thế kỷ u buồn, và gọi em

Nguyễn Thanh Hiện
Cựu GS QuangTrung BinhKhe


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét