Ta về tìm bóng người
thơ
Mắt xanh nào thấy thấy
bờ dâu xanh
Nghe thu gõ lá xa cành
Nghe con cuốc gọi mông
mênh nỗi buồn
Chuông chùa nhẹ thả lời
chuông
Sông Côn lờ lững chở
buồn trên sông
Vườn xưa hàm tiếu hoa
hồng
Vườn nay cúc tím ai
trồng mà duyên
Cam đành chờ đợi tháng
giêng
Mong ngày gặp lại một
miền hồng xinh
Xôn xao chim hót bình
minh
Vô thường một thoáng
vô tình để vương
Phan Phú Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét