Xin lỗi các em
Học trò của tôi
Một thời khốn khó.
Các em đến trường
Với bao điều vất vả.
Cơm chưa no
Quần áo chẳng lụa là.
Con ngựa sắt già
Chai đít
Các em đến trường xa.
Bao cát gạo
Trộn mì
Đôi dép nhựa
Vá chụp
Vá đùm
Hồn nhiên đi tìm kiến thức.
Ba bốn thằng
Chung nhau một bộ sách
Lý thuyết dài dòng
Bài tập quá giản đơn.
Ngọn đèn dầu
Leo lét
Chập chờn
Cười nắc nẻ soi gương
Khói đen ngòm lỗ mũi...
Ôi một thời!
Một thời lầm lỗi.
Rồng rắn nhau
Chờ từng sợi chỉ, cây kim.
Một lốp xe đạp
Chia hai người
Ai nhận
Ai im.
Ăn gạo mục
Nửa mừng , nửa tủi.
Mua lạng thịt
Phải xếp giấy
Từ nửa đêm
Lầm lũi.
Đợi sáng ra
Nghe hết thịt
Ngỡ ngàng.
Ôi một thời!
Ta mơ
Xây dựng thiên đàng
Lại quên mất
Mình đầu trần chân đất.
Lời ngọt ngào
Tôi đâu quên
Sao cứ toàn la hét.
Đứa dốt
Thằng ngu…
Ôi! Cay đắng vụng về.
Đến bây giờ
Đã tỉnh cơn mê
Ai hiểu được?
Tấm lòng Mẹ Mốc
“Ngoại mạo bất cầu như mỹ ngọc
Tâm trung thường thủ tự thiên kim.”
Tóc hoa râm
Còn day dứt con tim
Nước đã đổ
Biết làm sao hốt được.
Một lời nói
Muộn màng
Tròn tâm ước.
Xin lỗi các em
Tôi lỗi với đời.
Nguyễn Ngọc Lựu
Khóa 1 QuangTrung BinhKhe
Những lời cháy lòng không muộn màng đâu !
Trả lờiXóaBài thơ hay quá thầy ơi, thầy chủ nhiệm lớp 10C của tôi.
Trả lờiXóa