ngày em vừa thắp dung
nhan
phấn hương trẽn mấy
mùa. tàn hôn mê
đã qua bao phố. đã về
đã đi bao bận ê chề.
đã vui
đã rêu ngăn ngắt mặt
người
đã vỡ lỡ. đã chìm vùi
hư không
trên tay cầm một lưu
vong
mình trôi mà ngỡ mây
bồng bềnh trôi
Reu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét