Có
lẽ chị là đoàn sinh lớn tuổi nhất của Gia Đình Phật Tử Huyện Tây Sơn. Năm nay
chị đã tròn 90 tuổi, nói đến CHỊ BA MƯỚP anh em GĐPT Huyện Tây Sơn ai ai cũng
thương mến và đều có nhiều kỷ niệm về người chị đáng kính này. Tên đầy đủ của
chị là Phan Thị Phi, pháp danh Quảng Tâm. Qua bao thời kỳ, chế độ đổi thay chị
vẫn một lòng đến với mái nhà LAM không bao giờ thay đổi. Thời chiến tranh trước
bảy lăm cũng có lần chị xếp tấm áo thân thương vào chiếc va ly để đi lánh nạn
tránh tầm đạn gửi tên bay, chiếc áo LAM cũng theo chị đi cùng, những địa danh
An Khê, Pleiku, Ban Mê ... chiếc áo vẫn nằm trong cái va ly, chị vẫn đau đáu một
ngày nào mình mặt lại chiếc áo đó một lần dù chỉ một lần thôi.
Hoà
bình lập lại, quay về cố hương, chị rơm rớm nước mắt, chiếc áo LAM giản dị vẫn
nằm dưới đáy va ly chị đem ra trân trọng treo vào tủ áo, chiếc áo vẫn mới như
ngày nào vẫn còn thơm mùi vải mới, chị đưa lên mũi cố hít mạnh vào những kỷ
niêm xưa ùa vào trong lòng chị của những đêm không ngủ của lứa tuổi thanh xuân
của những đêm lửa trại tưng bừng nhớ sao mà nhớ.
Cho
đến một ngày mơ ước của chị cũng đến, nhà nước mở cữa, những chiếc áo LAM theo
nhau về chùa, lòng chị như được hồi xuân dù chị lúc đó đã bước qua ngưỡng thất
tuần, chị là một trong những người tiên phong đi vận động con cháu về mái nhà
LAM. Không có kỳ trại nào của GĐPT Tây Sơn tổ chức mà chị vắng mặt mà còn kèm
theo cây nhà lá vườn những thứ rau xanh mà chị đã chăm bón vun trồng. Kỳ trại
năm ấy, dưới nắng chiều một bà lão lụ khụ gánh một gánh mướp ngược dốc đi về
phía trại, khi còn ở xa anh em nhận không ra không biết ai mà đi về hướng trại
giờ này, lúc tới gần có người la lên :
- Chị ba Phi, chị ba Phi chớ ai.
Khi
đó có anh Như Tấc Nguyễn Đình Lương quá xúc động và ấn tượng anh nói liền:
- Tụi tui gọi chị là Bà Ba Mướp nghen.
Cái
tên của chị Phi thành Bà Ba Mướp chết danh từ đó.
- Của ít lòng nhiều mà - Chị nở nụ cười hiền hậu,
mong sao mấy em có nồi canh mướp ăn cho lại sức sau một ngày cắm trại.
Lúc
thì gánh cà, lúc thì gánh lá dang, không có kỳ trại nào mà chị ba Phi không đem
rau quả tặng cho trại. Những gánh mướp ân tình không bao giờ xoá nhòa trong tâm
trí của những ai chứng kiến cảnh chị ba còng lưng gánh mướp đi dưới nắng chiều
đem đến đất trại cả một tình LAM vô bờ bến. Hôm nay tôi viết dòng này vì thấy chị
mình tuổi già sức yếu, không biết ngày mai mình còn gặp lại người chị kính yêu
trong cuộc đời vô thường này nữa không, thôi thì đường ta cứ đi kẻ trước người
sau, mang theo những kỷ niệm không phai mờ của một thời áo LAM chị nhé.
Thiên
Phước ngày mới.
Như Chơn
Nguồn : giadinhphattuphuocson
Chị Ba Mướp - Quảng Tâm Phan Thị Phi
Anh viết đơn sơ, mộc mạc nhưng đọc thấy xúc động quá anh Thi ơi ...
Trả lờiXóa