Chiều ra đầu ngõ
Nhặt lá vàng rơi
Con đường bồi hồi
Mang màu thu biếc
Người còn biền biệt
Mãi tận trời xa
Cái lạnh bung ra
Mùa đông đến vội
Hàng cây trơ trọi
Đất nứt đồng khô
Mỏi bước sông hồ
Quen chân ngày hạ
Chiều đi vội vã
Lãng đãng nắng qua
Ta nhìn lại ta
Gọi mùa xuân đến
Mùa xuân đến muộn
Sao vội qua nhanh
Một vòng xoay quanh,
Bốn mùa vẫy gọi…!
Đỗ Kinh Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét