Còn thơm giọt nắng quê hương,
Từ ngôi nhà rạ bên đường đất nâu.
Chân người vấp lỗ chân Trâu,
Mới cười nửa miệng đã chau đôi mày.
Đêm dài gió ngủ ngọn cây,
Câu hò giã gạo đâu bay ngập ngừng.
Cũng là chân lấm tay bùn,
Chén cơm lẫn miếng khoai sùng đắng thêm.
Những hôm gió lạc tắt đèn,
Tay che ngọn lửa láng giềng mời qua.
Rào tre gài mối hai nhà,
Lặng nghe trong một tiếng gà gáy trưa.
Phải lòng mắt nói đã ưa,
Vì hay mắc cỡ lời chưa ngõ lời.
Trời làm chi chuyện lẻ đôi,
Âm thầm Bến Chợ bóng người
chờ mong.
Cây Sung xao xác đứng trông,
Đá voi nằm đợi giữa dòng đò ngang.
Long bong sóng dạm thuyền nan,
Có ai nhớ mảnh trăng vàng ngày xưa?
Hà Giao
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét