Dấu yêu, xin hãy cười
đi
Cho anh làm vốn phòng
khi ưu phiền
Lạc vào giữa chốn bon
chen
Sẽ vơi bớt nỗi bạc
đen lòng người
Dấu yêu, hãy nở nụ cười
Cho anh phòng lúc biếng
lười hồn nhiên
Rất thương những hạt
răng hiền
Ngang môi như thuở
làm duyên ban đầu
Dẫu rằng thiếu trước
hụt sau
Nụ cười làm phép bắt
cầu mình qua
Dẫu rằng lỡ bước chân
sa
Yên lòng, giữa cõi -
người - ta đau lòng
Trần Viết Dũng
Những lời khuyên cháy lòng nầy có tự hồi nào !?
Trả lờiXóaHèn chi thấy người luôn đi bên cạnh anh lúc nào cũng tươi như hoa như bông !
Từ lúc người mới về mình khuyên vậy.
Trả lờiXóaBây giờ, người luôn đi bên cạnh để khuyên lại mình- ra đường đừng...cà chớn!
Anh Dũng ơi !...Mình làm sao mới kêu là ...cà chớn , sao có người nói khó...được cà chớn lắm.
Trả lờiXóaChớ hổng phải
Trả lờiXóaThương em răng khểnh làm duyên
Quy Nhơn đêm thánh "bùng binh" xoay vòng?
Chít chưa anh Dũng????????????
Này VinhK8,
Trả lờiXóaCà chờn là những điều mình làm, khi người vặn hỏi mình thường...cà lăm.
VinhK8 cũng ít nhất một lần như thế?