“Màu ký ức”
vỡ
òa trong tĩnh lặng
“Sóng biệt ly”
chao
chát nẻo “Về nguồn”
“Mây trắng” …
còn
bay “Ảo Ảnh” viễn phương
“Hầm Hô”
gọi
đêm ngày niềm thương nhớ
“Mộng cô miên”
lắc
lay “Hồn viễn xứ”…
* * *
Về đi em !
sắp
bóng ngã chiều tà
Chị giờ đây
ôm
nỗi xót xa
Bỏ cố lý
nương
thân đất khách …
* * *
Lũ chúng ta
“Cùng một lứa bên trời lận đận” (*)
Thân thiên di
ấm
lạnh nẻo phong trần
Tháng năm dài
ôm
nuối tiếc bâng khuâng
Đất Tổ Quê Cha
đêm
ngày tưởng niệm
Đọc thơ em
bằng
tấm lòng đồng điệu
Về những dòng
thương
nhớ đấng từ thân
Còn Mẹ cha
là
hạnh phúc vô ngần
Là báu vật
phần
em - Trời ban tặng
Chia sẻ cùng em
đôi
vần cảm nhận
Nỗi vui buồn
Duyên
nghiệp trót đa mang
Ninh Giang Thu Cúc
Ninh Xuân Thư Trang 25.01.2015
(Tặng Nguyễn Ngọc Thơ)
(*) Thơ Bạch Cư Dị - Đồng thị thiên nhai luân lạc nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét