Trả cho nhau… khoảng
trời thênh thang gió
những chiều mây vò võ
nắng ưu tư
những mùa trăng mộng
đỏ phù hư
cả những khi buồn
chưa xâm lấn.
Trả cho nhau để lòng
thôi sầu hận
bữa li bì mất hút giữa
hư vô
bữa khát khao lẫm liệt
hàm hồ
bữa dại khờ u mê, lạc
lối..
Trả cho nhau phút yếu
lòng, bối rối
để thật mừng khi gặp
gỡ người mơ
em trả cho người tất
cả những thờ ơ
và những thứ qua đi
không bao giờ trở lại.
Còn riêng em đôi điều
nghi ngại
chẳng còn gì… ngoài
những vết thương sâu
giá như thời gian
quay lại từ đầu..
mà anh ạ, niềm tin giờ
héo hắt!
Rêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét