Trăng già một mảnh cầm tay-Chải lên mái tóc u hoài sầu thương!-Sầu rơi rải rác sợi buồn..-Lòng còn vướng víu tình nồng ủ hương..-Giao mùa thời khắc sống còn!-Gởi đi tình mộng mây buông non ngàn-Sợị tình nhung nhớ ngập tràn-Sợi chơi vơi khóc trăng tan thu sầu!
Ngày 20 tháng 11 qua rồi . Chưa kịp nhớ đến Anh Bốn , không đi thăm được 1 Thầy Cô nào . Bận lo đau xé lòng lũ lụt quê nhà ... Là học trò tôi Không chấp nhận cho phép mình viện lý do này được . Giận mình lắm .
Đâu cần đến ngày mới nhớ, mới đi thăm. Ngày nào cũng là Ngày của Mẹ của Cha Ngày nào cũng là Ngày của Thầy của Bạn Ngày nào cũng là Ngày của Sẻ Chia của Tình Thương ... MoNa không cần phải dằn vặt như vậy ! Chỉ sợ ta không có tấm lòng, sợ chính chúng ta có cuộc sống giống như những cái Bánh In in ra từ một khuôn bánh. Sống máy móc như những con Robot không có lý thú của cuộc sống đâu MoNa.
Trăng già một mảnh cầm tay-Chải lên mái tóc u hoài sầu thương!-Sầu rơi rải rác sợi buồn..-Lòng còn vướng víu tình nồng ủ hương..-Giao mùa thời khắc sống còn!-Gởi đi tình mộng mây buông non ngàn-Sợị tình nhung nhớ ngập tràn-Sợi chơi vơi khóc trăng tan thu sầu!
Trả lờiXóaCảm ơn NhuanLeNgoc đã đến cùng QuangTrung BinhKhe. Chắc Thầy Lương dưới ấy cũng vui với những vần thơ sẻ chia của bạn.
XóaNgày 20 tháng 11 qua rồi . Chưa kịp nhớ đến Anh Bốn , không đi thăm được 1 Thầy Cô nào . Bận lo đau xé lòng lũ lụt quê nhà ... Là học trò tôi Không chấp nhận cho phép mình viện lý do này được . Giận mình lắm .
Trả lờiXóaĐâu cần đến ngày mới nhớ, mới đi thăm.
Trả lờiXóaNgày nào cũng là Ngày của Mẹ của Cha
Ngày nào cũng là Ngày của Thầy của Bạn
Ngày nào cũng là Ngày của Sẻ Chia của Tình Thương ...
MoNa không cần phải dằn vặt như vậy !
Chỉ sợ ta không có tấm lòng, sợ chính chúng ta có cuộc sống giống như những cái Bánh In in ra từ một khuôn bánh. Sống máy móc như những con Robot không có lý thú của cuộc sống đâu MoNa.