Chiều trên cầu
sông Côn
Ta chờ ai chờ ai
…?
Trời dần buông
hoàng hôn
Còn mong chi,
mong hoài ?
Chiều trên cầu
sông Côn
Ta ngồi làm tượng
đá
Soi ngắm lòng
bâng khuâng
Chợt thấy mình rất
lạ …
Nắng hanh hao nắng
nhạt
Vương vấn trên hàng
tre
Gió lao xao gió dạt
Chiếc lá xuôi hững
hờ
Người không làm bến
cũ
Để ta neo thuyền
xưa
Nên cầu dài nỗi
nhớ
Và sông sâu niềm
mơ
Ta chỉ như giọt
nước
Nhỏ xuống theo
giòng đời
Mà người như tia
nắng
Rồi nước lại bốc
hơi …
Trần Đình Mai
Khóa 2 QuangTrung BinhKhe
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét