Drop Down MenusCSS Drop Down MenuPure CSS Dropdown Menu
Trang Giao Lưu Cựu HS Trung Học Quang Trung Bình Khê - Bình Định

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

CHUYỆN THẰNG CUỘI LÊN CUNG TRĂNG


Đời xửa đời xưa … ở một làng nọ có Thằng Cuội rất thành thạo cái môn lừa gạt. Trước lừa người để mua vui, sau thấy thiên hạ bị gạt nhiều lần mà vẫn cả tin, Cuội ta chuyển mưu sinh hẳn bằng cái nghề lừa gạt.

Cuội chẳng từ, chẳng kiêng nể một ai. Lừa phú ông trong xóm lấy tiền. Lừa thằng hủi chui vào rọ để bị đạp xuống sông thế mạng cho mình. Cả chú thím nuôi nấng mình lớn khôn, Cuội cũng lừa cho mấy cú đau điếng … Thật ác nghiệt ! Nhưng nhờ vào cái ác nghiệt ấy  và cái tính láu lỉnh mà túi Cuội ta lúc nào cũng rủng rỉnh tiền. Cả làng thấy Cuội làm nên ăn ra bèn xúm nhau bắt chước. Chẳng mấy chốc cái làng ấy trở thành cái làng chuyên lường gạt. Người nầy gạt người kia, anh lường em, cháu lừa chú loạn cào cào cả lên. Nhưng cả làng chả ai dám đơn thương độc mã so tay nghề cùng với Cuội, còn xúm nhau tôn Cuội làm thủ lĩnh. Từ ấy thủ lĩnh Cuội lên mặt làm đại ca trong làng.

Một ngày nọ, đại ca Cuội đi ăn giỗ ở làng bên. Chiều về say lạc vào bìa rừng. Gặp mưa to gió lớn, Cuội tìm hốc cây lớn để trú qua đêm. Gió thổi ầm ào, một tổ chim rơi xuống trước mặt Cuội. Bốn con chim non lếch thếch, kêu rên thảm thiết. Cuội bực mình vứt cái tổ ra xa đánh bịch. Lũ chim non cẳng chân ra chừng thêm què quặc, chúng chiêm chiếp inh ỏi nhưng chẳng là gì so với tiếng gió mưa nữa. Cuội đánh một giấc cho tới sáng. Bửng mắt, trong hốc cây nhìn ra, Cuội giật mình thấy mấy con chim non vẫn còn sống. Mà chúng lành lặn, tươi tỉnh, chẳng giống chút nào lũ chim bệnh tật lúc hôm. Hai con chim lớn đang thay phiên nhau ngắt lá cây bên cạnh mớm cho lũ con. Chốc sau chúng tha từng đứa bay tít lên ngọn cây cao. Cuội mừng rơn. Hẳn cái cây có thứ lá kia chính là loại cây thuốc chắp xương liền da mà hắn thường nghe nói đến !? Cuội hí hửng đào cả gốc cái cây nọ vác về trồng trong vườn nhà.

Chỉ mấy năm sau Cuội được tiếng là bậc y sư. Ai gãy tay, què chân đến chỗ Cuội thì đều trở nên lành lặn trở lại. Được nguyên vẹn như xưa thì dù tiền thuốc cho Thầy có cao cao một chút cũng chả sao. Cả làng cả huyện mừng rỡ khi thấy địa phương mình có được thầy thuốc giỏi. Rồi không hiểu vì ỷ y có thầy giỏi chữa thương tật hay sao mà cả làng bỗng nảy thêm chuyện hay ấu đả với nhau. Trước đây anh lừa tôi, nay mai tôi sẽ lừa lại anh. Quân tử động khẩu chứ không có động thủ. Còn nay hở ra là toi đá, gậy gộc phang nhau liền. Ai sứt đầu mẻ trán, cứ mang đến chỗ Thầy Cuội là xong tuốt luốt. Cũng từ ấy, Cuội trở nên giàu có nhất vùng. Cuội còn được bọn tay chân tôn là bậc thánh nhân, gọi bằng ngài, bằng cụ từa lưa …

Nhưng lẽ thường tình thì thịnh quá tất phải suy. Khi đã lên cao tột đỉnh là lúc bắt đầu phải đi xuống. Rồng đã bay lên quá cao rồi mà còn bay nữa thì hối không kịp, sẽ có lúc Rồng không xuống được tới đất. Thánh Cuội xem chừng không hiểu được lẽ đời nầy, nên Cuội chẳng có ý định đưa vợ con vào rừng quy ẩn”! Lũ thủ hạ thấy thầy rục rịch giữ cái ghế đại ca cho tới cùng thì sùng máu lên. Những món kiếm được lâu nay Thầy hưởng thụ ngàn đời đâu có hết, bọn chúng chỉ mới nuôi vợ nuôi con, nuôi cháu tiêu xài phung phỉ, tính ra chỉ được thêm có mấy đời !? Đã vậy Thầy lại còn hổng chịu truyền lại cái bí kíp chắp xương liền da cho chúng !? Giận quá hóa dại. Lũ thủ hạ đến gặp vợ Cuội cung khai sạch sành sanh các mánh nghề làm ăn lâu nay của Cuội. Cái làng này hở ra là tay đấm chân đá ư (!?) Thầy Cuội bày cho bọn chúng kiếm chuyện đi cốt đầu thiên hạ, để có nạn nhân tìm đến Thầy chữa bệnh đấy ! Cha của vợ Cuội trước đây bị sa xuống hố gãy chân, được Cuội cứu chữa, rồi vì thụ ân mà đem con gái gả cho Cuội … chuyện dễ thương như cổ tích ấy ư (!?) Ấy đấy, một kế hoạch được thực hiện chính xác từng mi li mét của Cuội đấy ! Đủ thứ !… đủ thứ !…

Nghe được chuyện của bọn tay chân, vợ Cuội quêu quao khóc. Thị chạy ra góc vườn chỗ cái bụi cây quý mà chỉ có thị và Cuội biết. Thị vén váy đ… cho một bãi vào gốc cây. Cái cây chợt rùng rùng chuyển động. Chẳng mấy chốc nó to như một cái cây đa, rễ nhấp nhỏm như muốn bay lên. Vừa về tới cổng, thấy vậy, Cuội hoảng hồn vứt cả dù nắm tay rễ kéo xuống. Cái cây nhổm cả đất, mang cả Cuội bay lên. Bay lên, bay mãi tới tận cung trăng … Từ ấy Cuội ở mãi trên cung trăng buồn hiu với cái cây thuốc đã biến thành cây đa. Và cũng từ đó, dưới thế gian không ai gọi Cuội là đại ca là thánh nhân nữa. Người ta lại gọi Cuội bằng thằng như xưa :

Bóng trăng trắng ngà
Có cây đa to
Có Thằng Cuội già
Ôm một mối mơ …

Trung Thu 2013
Đồ Gàn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét