Chiêm bao nàng ngả mái đầu
Vô tình nên để nghiêng sầu
bên tôi
Đưa tay nâng nửa cuộc đời
Duyên tơ chắc cũng ngậm
ngùi tháng năm.
Trải bao nắng dãi, mưa dầm
Phải duyên ấp lạnh, quạt
nồng với duyên
Nhà nghèo đành tủi phận
riêng
Thương nàng gánh mối ưu
phiền trĩu vai
Trong đêm với mối u hoài
Nhìn nàng thêm nỗi đắng
cay bội phần
Bàn tay năm ngón phân
vân
Vén làn tóc rũ ướt đầm mồ
hôi
Mơ hiền mất tự lâu rồi
Chiêm bao chắc có buồn
thôi trong nàng
Rã rời một mảnh hồn hoang
Trời khuya in bóng trăng
vàng nghiêng soi.
MAI QUANG OANH
(Cựu hs QuangTrungBK)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét