Tranh DinhCuong |
Cỏ hồng
tựa gót hoang vu
Nghe
sương rớt hạt phù du chạnh buồn
Mắt
nhung đọng ướt mi đàn
Ru em
vào mộng …
Cho vàng
lãng du
Nửa
khuya động gió vi vu
Cỏ rơi về
chốn hiên thu nẩy mầm
Ngàn năm
đất hát thì thầm
Mưa xuân
rụng xuống …
Xanh thềm
ca dao…
Nguyễn Ngọc Thơ
Khóa 8 TH QuangTrung BinhKhe
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét