Mỗi thầy giáo
Một nghệ nhân cây cảnh
Ghép chồi mầm thêm lá
hoa xinh
Uốn sửa cành thân tạo
dáng phiêu bồng
Cắt tỉa rễ tàng tạo hồn
tác phẩm
Tưới mơ ước vào chồi
non hy vọng
Bằng cả lòng nhiệt
huyết yêu thương
Mỗi thầy giáo
Một nghệ nhân cây cảnh
Yêu công bằng, khai
trí tuổi xuân
Ra sức trồng người
Khai mạch non sông
Hướng cây non vươn thẳng
chồi mầm
Theo dáng TRỰC !
Rễ bám sâu lòng đất
Mỗi thầy giáo
Một nghệ nhân chân thực
Yêu thiên nhiên, gieo
nhân ái trổ hoa
Chăm sóc cành hư
Diệt sâu đục thân già
Ghép chồi mới nẩy
xanh lộc mới
Mỗi thầy giáo
Một nghệ nhân tâm lý
Soi vào hồn ánh sáng ước
mơ
Dạy trẻ lớn lên bằng
cả nghĩa nhân
Chăm cây kiểng với lòng
nhân hậu
Dù nắng sớm, hoàng hôn
Hay mưa giăng, chớp dội
Thầy ! Người nghệ nhân
Vẫn một mực yêu đời
Gõ nhịp, ươm mầm
Nhổ cỏ, bắt sâu
Gieo chút nắng xuân vào
vườn hoa mới cấy !
Tạ Sông Côn
Thật tuyệt vời nhưng cũng rất lý tưởng khi đối chiếu với thực tế! Cũng có thể so sánh hơi "khập khiễng", vì tuy mang nghiệp "thầy", nhưng tôi chỉ được thực tập chứ chưa một lần được thực dạy cho trẻ thơ!
Trả lờiXóaNhơn đây cũng xin phép "gia chủ" cho mượn "chút đất trống này" để được nhắn gởi lời cảm ơn đến hai bạn Phan Trường Nghị và Đỗ Kinh Thi. Hai bạn đã không quản ngại đường sá xa xôi, chật hẹp và bụi khói, đã bỏ nhiều thì gian quý báu để đưa tui đến hội ngộ và ấm lạnh cùng vợ chồng thầy Tạ Sông Côn.
Và, đặc biệt, xin kính gởi đến vợ chồng thầy Tạ Sông Côn sự biết ơn và trân quý về sự tiếp đãi thân tình, đầm ấm đã dành cho em ở buổi hội ngộ đó. Cứ nhớ mãi lời nhắc nhở của thầy: "Đừng phạm huý!"