Nhân ngày tiểu tường - tuần giáp năm của Thầy Nguyễn đình Lương,
Trang QuangTrung BinhKhe đăng những bài thơ của các thân hữu đã viết về Thầy mà trước đây chưa có trên QTBK.
CÕI LẠC
Vọng
nhớ Thầy Nguyễn Đình Lương
Thầy về ngồi dưới chân
mây
Qua cơn mộng mị gác tay
mỉm cười
Thế gian gởi lại cho đời
Vỗ đàn hát khúc Biệt ly
kiếp người !
Uống cho …
Trời đất lăn quay
Uống cho …
Thiên hạ tỉnh say hóa cuồng
Nghe trong lời nói trần
truồng
Dư âm đọng lại Cội nguồn
nguyên sơ !
Nguyễn Ngọc Thơ
KHOẢNG KHÔNG
Bên kia đồi rừng cây
đang hát
Có vui không khi gió
chẳng ghé qua
Bên kia suối dòng
xanh nước mát
Có buồn không những
phiến đá chưa già
Như Chơn
TƯỞNG NHỚ ANH
Anh đi như hạc ngày
thu ấy,
Tiễn bước phiêu linh
cuối dặm trời.
Người thương nuối tiếc
dâng niềm nhớ,
Nhìn án mây trôi hoá
ngậm ngùi.
An nhiên anh sống như
đã sống,
Cũng dáng hào hoa tự
thuở nào.
Bình sinh một cốc đôi
câu nhỉ!
Trên ấy bây chừ có đổi
thay?
Tưởng anh gác chuyện
trăm năm cũ,
Nhẹ cánh tang bồng du
lãng du.
Đời hay - nên có - vần
thơ dở,
Cát bụi quay về cát bụi
thôi.
Thôi thế ân tình -
giã biệt thôi,
Người đi khuất bóng
dáng ai rồi.
Vô thường - có lẽ là
như vậy,
Tạm gác nhân sinh một
kiếp người.
Nguyễn Như Hạnh
VẪN CÒN
Tặng
cố thi sĩ Nguyễn Đình Lương
Cà phê đã uống rồi chưa
Sao còn ngồi đó đong đưa
với đời.
Đất bằng sóng dậy trùng
khơi
Bao nhiêu cát bụi về nơi
chốn nào
Cà phê đã uống rồi sao?
Bỏ ngày tháng lại đi vào
tịch nhiên
Bỏ vầng trăng, bỏ niềm
riêng
Bỏ bài thơ dở ... ai điền
vào đây?
Cà phê - ly vẫn còn đầy
...
Vương Anh Lạc
NHỚ ANH NGUYỄN ĐÌNH LƯƠNG
Hết rồi một cuộc rong
chơi
Bàn chân phiêu lãng
mùa khơi tiếp mùa
Chén tình chạnh nhớ
linh xưa
Cơn vui ứa lệ, ngày
mưa ngàn trùng
Phạm văn Phương
Xem thêm trên các comment ở bài : TIN BUỒN
Xin nghiêng mình_ trước di ảnh Thầy NĐL_ thắp lên nén nhang thơm tưởng nhớ !
Trả lờiXóa