Nguyễn Đình Lương
Nguyễn Đình Lương
tuổi Quý Mùi
mót lang bòn đỗ
bán gùi đeo chai
học hành cũng chẳng ăn ai
kéo vô ba sợi lai rai lắm điều
bình sinh khôn ít dại nhiều
hiện còn phiêu dạt quán lều
Tây Sơn
Tập CỎ LẤM BỤI ĐƯỜNG đã đến tay bằng hữu
Tập MUỐN QUAY VỀ NÚI vừa ra mắt Anh đã vội đi về
KHÓC BẠN
Anh Bốn Lương ơi, muộn hết rồi!
Những ngày thơ, nhạc, vẽ … rong chơi,
Nghe anh giờ “muốn quay về núi”
Em ngỡ “Tây Sơn” – anh nghỉ ngơi.
Té ra anh Bốn ra đi thật
Nghe tin đau điếng cả đất trời
Viết bài đưa tiễn vào câu nhạc,
Vào sắc mây sầu lạnh buốt cả trăng sao …
Khi nhớ anh, lòng hẹn … gặp trăng sau …
Giờ quá muộn, anh ơi! Còn đâu nữa!
Ngày em xa, trời Quy Nhơn nghiêng ngửa
Mưa lũ tơi bời có gặp được anh đâu!
Ở phương xa, em đốt nén tâm hương
Cầu anh linh siêu thoát cõi Thiên Đường
Từ Tây Sơn thẳng đến Tây Phương
Anh Bốn Lương ơi! Em vô cùng đau xót, tiếc thương
Đoàn Thanh Thủy, California
XEM TRANH NGUYỄN ĐÌNH LƯƠNG
Thời gian đọng trên giá vẽ khẳng khiu,
Mảng, màu, đặc quánh ký ức
Rớt
trên guitar,
rơi
vào nguyệt,
tan
vào mây trời mùa đông xám ngoét…
Nhảy múa trên ô vuông dạ tiệc,
lọ hoa giấy,
một lát cắt watermelon…
Chiếc cốc pha lê vỡ òa màu tím
Nét cọ chết ngọt ngào trên ngực , trên môi
xướt vào tóc mây thiếu phụ …
Có sắc đẹp nào theo thời gian
Bền bỉ hơn
Nhan sắc
ẩn vào nét vẽ?
Mảng, màu, đặc quánh ký ức
Rớt
trên guitar,
rơi
vào nguyệt,
tan
vào mây trời mùa đông xám ngoét…
Nhảy múa trên ô vuông dạ tiệc,
lọ hoa giấy,
một lát cắt watermelon…
Chiếc cốc pha lê vỡ òa màu tím
Nét cọ chết ngọt ngào trên ngực , trên môi
xướt vào tóc mây thiếu phụ …
Có sắc đẹp nào theo thời gian
Bền bỉ hơn
Nhan sắc
ẩn vào nét vẽ?
Cao Văn Tam
(Kính dâng lên người anh tài hoa)
KHÓC THẦY
Buổi sáng hay tin Thầy mất
Chiều qua
còn gặp được Thầy
những dấu chấm lửng …
ngày ngày giòn tan
Tiếng Thầy
cười nói rộn vang
Sáng ra
Thầy đã xẹt ngang
về trời
Một dấu chấm hết
hỡi ơi!
Để cho bằng hữu (trò cũ)
lệ rơi …
xót Thầy
Thỏ Con
CÂU ĐỐI VIẾNG
Cùng bè bạn CỎ LẤM BỤI ĐƯỜNG, vẽ tranh, làm thơ … sẻ chia dọc miền trần thế
Chỉ mình anh MUỐN QUAY VỀ NÚI, tiếu lâm, chén rượu … thôi đành riêng cõi mây bay
Trần Viết Dũng
Đường trần cát bụi thân vô ngã
Gót hạc mây ngàn cõi hóa sinh
Hoài An
Thầy về cõi vĩnh hằng.
Trả lờiXóaẢnh hình Thầy vẫn hiện diện mãi trong lòng lớp học trò ngày xưa.
Cựu Học sinh Khóa 8 Quang Trung Bình Khê cầu mong Thầy an vui miền cực lạc