Nguyễn Đình Lương
Đang vui bày đặt chia tay
Vấp ngang oan nghiệt lăn quay qua cầu
Ngẩn ngơ chưa biết về đâu
Bưng tô cháo lú bồi hồi nhớ em
CỎ LẤM BỤI ĐƯỜNG
TIỄN BẠN NGUYỄN ĐÌNH LƯƠNG
Người đi sương gió trời pha sắc
Lá cỏ bụi đường đất trỗ hoa…
Nghe trong cơn gió cuối thu
Nghe mùa đưa lá vân du cuối trời
Nghe chim oanh vũ nghẹn lời
Nghe rằm trăng khuyết rã rời bóng đêm
Nghe tha thiết “ Rượu và em”
Nghe giọt thu rớt bên thềm tiếc thương
Nghe đau “ Cỏ lấm bụi đường ”
Nghe trong giây phút vô thường đổi thay
Thuận duyên viên mãn từ đây
Người về Tây trúc rượu bầu túi thơ…
Phan Phú Sơn
Lá cỏ bụi đường đất trỗ hoa…
Nghe trong cơn gió cuối thu
Nghe mùa đưa lá vân du cuối trời
Nghe chim oanh vũ nghẹn lời
Nghe rằm trăng khuyết rã rời bóng đêm
Nghe tha thiết “ Rượu và em”
Nghe giọt thu rớt bên thềm tiếc thương
Nghe đau “ Cỏ lấm bụi đường ”
Nghe trong giây phút vô thường đổi thay
Thuận duyên viên mãn từ đây
Người về Tây trúc rượu bầu túi thơ…
Phan Phú Sơn
THẢNH THƠI
Gởi thân giữa chốn hồng trần
Ngả nghiêng danh lợi phù vân công hầu
Thảnh thơi nhẹ bước phiêu du
Hương trầm khói quyện thiên thu tiễn Thầy
CỎ LẤM BỤI ĐƯỜNG giữa nhiễu nhương
Thảnh thơi nay trải giấc miên trường
MUỐN QUAY VỀ NÚI hồn còn mãi
Rũ hết buồn vui cả ghét thương
Đỗ Kinh Thi
CÂU ĐỐI VIẾNG
Như CỎ LẤM BỤI ĐƯỜNG Nghiệp Văn chương sương mùa thu ngời nét ngọc
Dẫu MUỐN QUAY VỀ NÚI Tình bằng hữu khói hư vô luyến bạn vàng
Anh em bạn Văn Phú Phong, T ây Sơn - Từ Khánh Phượng chấp bút
Anh Lương,
Trả lờiXóaAnh đã từng VÁC DAO XUỐNG NÚI, hề ra biển. Nhưng rồi
"Chỉ có mình ta với bụi đường
Ném dao cái xạch - khà uống cạn
Lỡ vận đau đời - chuyện bỏ không ..."
Ai không ngỡ ngàng với BIỆT LY của anh, đến cầu Nại Hà mà còn
"Ngẩn ngơ chưa biết về đâu
Bưng tô cháo lú bồi hồi nhớ em"
Anh đến, Anh đi tự nhiên như "Ném dao cái xạch".
Chốn bụi hồng,Bóng hình anh còn mãi với thiên thu
Bần thần khi nghe tin chú mất, chưa hết cơn thảng thốt... Ba cũng đi với chú... Lâu lâu lại nghe tin buồn từ quê nhà. Mai mốt, vài năm nữa con về còn ai ???
Trả lờiXóa