TIẾNG VỌNG THỜI GIAN
Xưa, ta đứng gọi bên đồi
Lắng nghe tiếng vọng giữa trời ngân xa!
Giang hồ
Mỏi bước bôn ba
Nay ta gọi
Dội tiếng ta!
Bên đời …
Đỗ Kinh Thi
DA DIẾT
Thấy bông sim tím bên đồi
Sững sờ tấc dạ, bồi hồi quê xa
Ba mươi năm trải phong ba
Cố hương da diết gọi ta. Dù đời …
Thiiasao
GỌI ĐỜI
Tiếng ai vang vọng núi đồi
Mênh mang dư ảnh một thời xưa xa
Cay nồng giữa chốn phong ba
Mơ hồ, phải tiếng của ta gọi đời !?
TruongNghi
TIẾNG CUỐC ĐÊM TRĂNG
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaXÓT XA !
XóaChiều buông nắng nhạt lưng đồi
Bâng khuâng nhớ bạn ngóng trời mờ xa
Nửa đời lưu lạc bôn ba
Tình quê trĩu nặng...xót xa một đời
Tiếng vọng thiết tha trăn trở dội
Trả lờiXóaTấm lòng son sắt nỗi niềm dâng
TÚ GÂN
xưa,
Trả lờiXóaem tóc bím trâm cài
em đi qua phố
phố hoài........ ngẩn ngơ
nay,
em cũng tập làm thơ
riêng tư
giấu chút mộng mơ học trò...