Thuận Ninh ơi, chơi vơi dốc sỏi
qua truông dài trĩu nặng đầy vơi
sáng lập thu mây trắng bụng trời
thong dong bước nao lòng đến lạ
Nhớ cơn mưa ngập ngừng luống rạ
ngược xuôi về dạy chữ cho em
lòng quay quắt quê xa bề bộn
gói giã từ một chốn nhớ quên
Gió lắt lay trường bên Sông Quéo
mưa Gò Bùi lỡ bạn gieo neo
viên phấn nhỏ dìu em mấy nẻo
hát đi em, én liệng quê nghèo
Vĩnh Lộc 1977
Cao Văn Tam
Những cái tên "dốc sỏi", "truông dài", "Sông Quéo", "Gò Bùi" gợi nhớ về quê nhà một thời gánh củi vượt dốc, thả bò vượt truông, và cả cái làng Vĩnh Lộc gần bên nữa,. . . chỉ có tình yêu thương mới con trẻ "ngược xuôi về dạy chữ cho em".
Trả lờiXóa