Ngóng em từ độ thư sinh,
Cuối con dốc nhỏ một mình dáng em.
Ngắn dài bóng xế chiều êm,
Tung tà áo trắng bên thềm hoạ mi.
Ngóng em từ thuở tình si,
Em còn bé bỏng biết gì yêu thương.
Bận lòng Ai đã vấn vương,
Vô tình em lại thất thường bước nhanh.
Ngóng em từ dạo yến oanh,
Như bông hoa nhỏ để dành cho ai.
Than thân trách phận thở dài,
Sa cơ thất thế tiền tài tay không.
Ngóng em từ lúc sang sông,
Bỏ con đò nhỏ theo chồng xa quê.
Lòng Ai nặng trĩu tái tê,
Để rồi vỡ mộng xe tơ lâu bền.
Tây Sơn 1979
Khoa Chè
Khóa 5
QuangTrung BinhKhe
Ngóng em cuối con dốc nhỏ!
Trả lờiXóaDáng em một mình đứng đó thẩn thơ..
Tình si em đứng ngẩn ngơ?
Vì ai em đứng bơ vơ một mình?
Ngóng em hoa nhỏ hiền lành
Yến oanh sớm tối vây quanh bên mình..
Em tung tà áo điệu tinh..
Hát câu lý dặm ''ngóng nhìn chờ chi?''
Ngóng em em vội bước đi..
Quay lưng bỏ lại mắt mi một người!
Tơ trời bỗng giăng khắp lối..
Níu chân nặng trĩu thôi rồi Họa Mi!