Chạng vạng rồi, lá me bay
Se se nỗi nhớ trắng mây quê nhà
Phố người xứ lạ thân ta
Lạc chân quán cóc xót xa vơi đầy
Chừng như ai hát đâu đây
Nghe quen, nghe lạ, ngây ngây ngại ngùng
Nghe mù sương đọng núi rừng
Chim di lá đổ ngập ngừng thấp cao
Nghe sông hồ động trăng sao
Nghe hương lúa trỗ dạt dào bình nguyên
Biển xanh nổi sóng tình riêng
Xô con sóng vỗ triền miên bãi cồn
Nghe bình minh hẹn hoàng hôn
Nghe lòng ta lại bồn chồn yêu thương
Dẫu là khúc hát bên đường
Cũng dìu dặt cõi vô thường vào xuân
Nguyễn Đình Lương
Cố GS TrungHoc QuangTrung
BinhKhe
"Nghe bình minh hẹn hoàng hôn
Trả lờiXóaNghe lòng ta lại bồn chồn yêu thương
Dẫu là khúc hát bên đường
Cũng dìu dặt cõi vô thường vào xuân"
Mới đọc qua thấy 4 câu cuối hay . Đọc lại lần thứ nhì thấy 2 câu đầu hay :
"Chạng vạng rồi, lá me bay
Se se nỗi nhớ trắng mây quê nhà"
Đọc lại lần thứ 3 thấy cả bài thơ câu nào cũng thấm thía .
Thật thương .
Tác giả viết trong hoàn cảnh đang xa nhà? Nếu như thế thì 4 câu cuối gợi nhiều cảm xúc.
Trả lờiXóaCó lẽ bài thơ này, chắc"xuất xứ" ở Sài Gòn chăng?_ Chiều bên đường "lá me bay", Thầy cô đơn lạc xứ người, ngấm men rượu lạt "quán cóc" lạnh cuối đông, chạnh lòng qua tiếng hát người hát xẩm cũng lạc lang thang...Cảm thươngthân phận loài "chim di" xa nơi "chôn nhau cắt rốn" khi "mùa xuân" về mà ngậm ngùi... thốt thành thơ chăng(?)
Trả lờiXóa_Đọc "Chiều cuối đông nghe hát", gợi nhớ nhiều ký ức xưa...nhớ "Thầy" da diết:
HẠNH NGỘ
Lạnh tự đồng hoang đông cõi vắng
Mênh mông gió bạc, lạc ngàn thông
Hồn ai đang thở thơm hương nắng?
Hạnh ngộ miền thương trong như sương(NNT)
Thích nhất hai câu cuối:
Trả lờiXóa"...Dẫu là khúc hát bên đường
Cũng dìu dặt cõi vô thường vào xuân..."
" Cõi vô thường" trong ngữ cảnh này rất đắt giá.
Bài thơ này Tác giả sáng tác ở Quy nhơn 1978 ( có hàng me bên đường ) và chắc chắn tác giả không ở SG lúc này đâu .
Trả lờiXóaThích nhất là CHIỀU lại CUỐI ĐÔNG .
Trả lờiXóaQuy Nhơn ít có con đường nào có nhiều me cả. Rải rác thôi.
Trả lờiXóaNếu bài thơ này,"Tác giả sáng tác ở Quy Nhơn 1978"(quê hương của Tác giả), thì cái hồn "lạc xứ" đồng cảm tuyệt hay cùng người hát xẩm trong ý thơ "Chiều cuối đông nghe hát" sẽ giảm đi rất nhiều_Vì những cụm từ "phố người-thân ta-quán cóc-chim di"_ ở đoạn đầu(ngầm ý Tác giả đang xa xứ) sẽ thành cường điệu, mất đi cái "sâu lắng" thấm đẫm...cô đơn "bồn chồn yêu thương" trước "cõi vô thường vào xuân"!
XóaBài thơ hay từ đầu đến cuối. Ai đã từng xa nhà những ngày cuối năm nhìn mọi người sum họp, ai cũng hối hả về nhà cho kịp Tết mới thấy bài thơ quá hay. Tác giả đã nói lên tình cảm nhớ nhà, về thân phận trong cảm giác bơ vơ trong những ngày cuối năm thật thấm thía. Nếu ai đã từng ở vào hoàn cảnh tg thì bài thơ nhìn bằng góc nào cũng thấy một phần của mình trong đó.
Trả lờiXóaCảm ơn anh hien mai đã đồng cảm cùng nổi "bơ vơ" lạc lõng của "Thầy" xưa trong "Chiều cuối năm nghe hát", nhớ...thật nhiều bên thềm xuân đang le lói...
XóaChúc anh và gia đình Năm mới luôn sức khỏe, an vui!
Cám ơn lời chúc nguyen ngoc tho. Chúc Thơ và gia quyến Năm Mới an khang thịnh vượng và thật nhiều niềm vui.
Trả lờiXóa