Mẹ sinh
ta ra đời
Là mở cửa bầu trời
Tay,
chân bơi chới với
Miệng
khóc, cười chơi vơi…
Từ đó,
Ta
vào đời!
Đắm
chìm trong luật chơi
Say
đam mê hút trắng
Nhỏ giọt
tình đầy, vơi
Rồi gió
bên thềm rối
Mộng bồng bềnh
mây trôi
Bóng
thời gian hấp hối
Hương nắng một màu
vôi…
Chiều
nay,
Nhìn
lá rớt
Nghe
tim mình đơn côi
Nụ cười trơ khô
khốc
Thả hồn…
Ta về
thôi!
Nguyễn Ngọc Thơ
Khóa 8 QuangTrung BinhKhe
Thả hồn
Trả lờiXóaTa về thôi!
Đời phong ba mấy đỗi
Kìa! tiếng mẹ bên nôi.
Em cảm ơn anh thiiasao đã chia sẻ!
Trả lờiXóaBão lụt đã qua rồi mà hậu quả để lại đau đáu hả anh? Nhìn hình ảnh các chuyến "ủy lạo", thấy thương cho bà con quê mình mà bản thân thì không giúp được gì...thật áy náy anh ơi!