Gió thốc từng cơn chuyển xuống ngàn
Mây từ viễn xứ gửi buồn sang
Đường đê vàng võ trâu thờ thẫn
Ngõ trúc xanh xao khách ngỡ ngàng
Tia chớp xé phăng làn khói quyện
Màn mưa phong kín ánh dương tan
Thuyền neo bến vắng duyên hờ hững
Tiếng ếch sang canh thoảng nhịp nhàng
Lĩnh Thụy
Trả lờiXóaCHIỀU MƯA_ « vàng võ-xanh xao-thẩn thờ-ngỡ ngàng-xé phăng-phong kín… », làm lòng « khách » buồn…nẫu guột đây nè, anh Lĩnh Thụy ơi !
Dạo này phẻ hông anh, thăm cả nhà bình yên anh nhé !