Gió ơi đừng vội kéo mây về
Ta ngại cõi lòng chợt tái tê
Tia nắng ẩn mình trong kẽ lá
Giấc nồng sợ tuột sợi đam mê
Con gió tràn về giữa giấc trưa
Chõng tre kẽo kẹt khúc giao mùa
Hương đồng thoảng khẽ thơm mùi sữa
Giọt nắng đi hoang lướt rãnh bừa
Con gió lại về bao lấy ta
Nặng lòng trinh nữ khép vườn xa
Bâng khuâng sương xuống khơi niềm nhớ
Nhập nhoạng chim về réo tuổi qua
Con gió quay về cuối nẻo quê
Bước đời trăn trở gót sơn khê
Dõi trông năm tháng dài mơ ước
Theo gió thời gian ướp lối về …!
Đỗ Kinh Thi
.
đọc bài thơ chợt dưng nhớ lại những cơn gió đầu hạ se se mát.....
Trả lờiXóacảm ơn tác giả đã mang ngọn gió mát lành vào nơi người đọc..
Trời ạ ! mát đâu mà mát.
XóaMây gió của ổng sặc sụa muốn ngộp Gàn tui đây.
Chia cho em xin “CHÚT GIÓ” nghen anh ĐKT, để em gởi hồn dzìa quê tìm”CHÚT NẮNG” dzới !
Trả lờiXóaBài thơ nhẹ nhàng như hơi thở gió
Gởi lòng theo nắng hạ nhớ hồn quê …
Thật hay !Chúc phẻ , hẹn tái ngộ !
Tia nắng ẩn mình trong kẽ lá
Trả lờiXóaGiâc nồng sợ tuột sợi đam mê
KT rất thích hai câu thơ này .