Nhớ buổi ban đầu mới gặp nhau
Bên gian nhà nhỏ cạnh vườn dâu
Cầm tay anh hỏi - Bao nhiêu tuổi
E thẹn em cười - Hổng nói đâu
Em bảo yêu chi gái nông thôn
Mà sao thương nhớ cứ dập dồn
Dâu xanh thúc kén chin vàng mộng
Chín ửng má hồng lẫn chiếc hôn
Định ngày anh tính chuyện trầu cau
Em bảo vì tằm phải chạy dâu
Để giữ lời đôi ta nguyện ước
Hẹn em, anh trở lại mùa sau
Lần lữa mấy mùa nay mới lên
Lối mòn ngờ ngợ lạ hay quen
Nhìn quanh cảnh vật hoang liêu quá
Thấy cỏ vườn dâu chẳng thấy em
Phan Phú Sơn
Đọc bài thơ nầy ai nghĩ đây là thơ của ông lão thất tuần nhỉ. Lả lướt lắm !
Trả lờiXóa