CaoVanTam
Chim thiên đường
đột tử trong mặt trời lấp lánh
mờ sương
Hồ nước lặng thinh mênh mông đăm đắm
hoài niệm những vũ khúc
Hoài niệm những bông đùa thiên hạ…
Hoài niệm một vầng trăng quê mình lấp lánh
Hoài niệm thi ca, chuyện vô thường sinh tử,
Hoài niệm những giấc mơ dạ vũ trên carton, canvas
Xé giấy áp vào cuộc đời như những bức tranh…
Chim thiên đường
vĩnh viễn bay đi nơi cuối trời
Mang nặng niềm ưu tư trên đôi cánh
bay vào miên viễn trời mây…
“Cầu đã gãy hồi nào sông vẫn chảy
Rượu cạn rồi tình cũ vẫn còn say … (NĐL)”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét