Mười bảy tuổi tuyệt vời em
Bốn mươi tuổi vẫn là em tuyệt vời
Ngày xưa ấy của tôi ơi
Nghĩ điều lẩn thẩn nói lời bâng quơ
Để cho từ bấy đến giờ
Cứ tương tư mãi giấc mơ buổi đầu
Mà em có lỗi gì đâu
Chiều liêu xiêu bóng bên cầu đợi tin
Khói sương che khuất tầm nhìn
Tôi vô tâm quá không hình dung ra
Để thật gần bỗng thật xa
Thật nhiều tình ý cũng là vô duyên
Nhãn lồng chin đợi chim quyên
Nhành ớt nhớ tiếng chim chuyền líu lo
Bến sông vắng đợi con đò
Nhớ câu ngon ngót hỏi dò ý em
Mấy mươi ngàn lẻ một đêm
Chuyện thành cổ tích nỗi niềm chưa vơi
Bốn mươi tuổi em tuyệt vời
Để tôi ân hận một đời chẳng chi
7.2004
Từ Khánh Phượng
Khóa 5 QuangTrung BinhKhe
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét