Lần mò nhặt nhạnh đời ta
Từ trong lửa đạn chiều tà năm xưa
Ngắc ngư sáng nắng chiều mưa
Hình hài thiếu hụt đong đưa mảnh hồn
Đã thời kề tựa hoàng hôn
Đã thà sỏi đá bên cồn quạnh hiu
Bỗng dưng vướng sợi tơ yêu
Em chăn vô tội ngang chiều mây qua
Giật mình bên cõi người ta
Ngỡ ngàng thu xuống nâng tà áo bay
Nguyễn Đình Lương
Cố GS. TH Quang Trung
Bình Khê
Bên cõi Người ta,,
Trả lờiXóaSỏi đá mềm ra..!
Ngang ngạnh không còn!
Bởi nắng mưa sa,,.
Bởi lửa đạn qua..
Hình hài rời rã!
Nhặt nhạnh đời ta..
Mảnh hồn buồn bã!
Em mây chiều qua...
Thu xưa chiều tà...
''Ngỡ ngàng thu xuống..
Nâng tà áo bay...''
Giật mình say say...