Anh sẽ đưa em về miền Trung
Thăm biển Quy Nhơn, gió dồn sóng vỗ
Quê ta đó
Trải bao đời nỗi khổ vẫn triền miên
Anh đưa em rong chơi trên đồi cát trắng
Loài xương rồng vẫn sống gắng đơm hoa
Dòng sông Côn trong vắt chẳng phù sa
Mùa lũ lụt hung cuồng tung nước bạc
Núi chập chùng đầy những ghềnh, những thác
Đá phơi mình hứng gió lộng đồi Sim…
Anh sẽ đưa em đến ngắm tháp Chàm
Trên đồi trọc của thôn An Chánh
Nhắm mắt lại nhìn xuyên qua ảo ảnh
Hội đình Thần lồng bóng các Chiêm Nương
Anh sẽ đưa em dạo khắp quê hương
Nơi anh có một thời thơ bé
Đôi chân nhỏ mải mê tìm Dú dẻ
Tìm Chim Chim, nho dại giữa đồi hoang
Nho nho chín đen,
Chim Chim chín đỏ,
Dú Dẻ ươm vàng
Ngon ngọt vậy nên quá chừng quyến rũ
Quê ta đấy
Trời mùa hè nắng thiêu úa cỏ
Mưa tháng mười bão tố nổi từng cơn
Anh sẽ đưa em về thăm lại Tây Sơn
Nơi miền Trung cằn cỗi
Kiếp tha phương trải bao cơn chìm nổi
Vẫn thương hoài
Nhớ mãi mảnh trời quê
Cuối đông 1990
MaiQuangOanh
Cựu học sinh TH QuangTrung BinhKhe
Bài hay lắm, nói lên nỗi lòng thương nhớ quê hương, ai tha hương đều có chung tâm sự như tác giả đặc biệt là những người con Tây sơn, Bình định.
Trả lờiXóaGọi là Chút tình quênhưng bao la mênh mông.
Trả lờiXóaKhông đâu đẹp bằng quê hương.
Quê ta đấy
Trời mùa hè nắng thiêu úa cỏ
Mưa tháng mười bão tố nổi từng cơn
Anh sẽ đưa em về thăm lại Tây Sơn
Nơi miền Trung cằn cỗi
Kiếp tha phương trải bao cơn chìm nổi
Vẫn thương hoài
Nhớ mãi mảnh trời quê
Nghe thêm Đường về miền trung:
Anh đưa em rong chơi trên đồi cát trắng
Trả lờiXóaLoài xương rồng vẫn sống gắng đơm hoa ...
Đất miền Trung bao đời vẫn thế, xương rồng trên trảng cát khô cằn vẫn hé nhụy đơm hoa .
Đọc xong bài thơ này:
Trả lờiXóaLòng chợt thấy nhớ nhà đến lạ!