LỄ GIÁNG SINH
Theo
phần lớn các tín hữu Kitô giáo, Lễ Giáng Sinh, còn được gọi là lễ Thiên Chúa
giáng sinh, Noel, Christmas hay Xmas là một ngày lễ kỷ niệm Chúa (Giesu) sinh
ra đời. Họ tin là Giêsu được sinh tại Bethlehem thuộc xứ Judea nước Do thái
(ngày nay là 1 thành phố của Palestine), lúc bấy giờ thuộc Đế quốc La Mã, khoảng
giữa năm 7 TCN và năm 2.
Ngày
lễ được cử hành chính thức vào ngày 25 tháng 12 nhưng thường được mừng từ tối
ngày 24 tháng 12, bởi theo lịch Do Thái thời điểm tính bắt đầu một ngày là lúc
hoàng hôn chứ không phải nửa đêm. Lễ chính thức ngày 25 tháng 12 được gọi là
"lễ chính ngày", còn lễ đêm 24 tháng 12 gọi là "lễ vọng" và
thường thu hút nhiều người tham dự hơn. Nhiều giáo hội Chính Thống giáo Đông
phương như ở Nga, Gruzia vẫn sử dụng lịch Julius để định ngày này, cho nên lễ
Giáng sinh của họ ứng với ngày 7 tháng 1 theo lịch Gregory.
Tên gọi Noel, từ tiếng Pháp Noël, dạng cổ hơn là Naël, có gốc từ tiếng Latinh nātālis (diēs) có nghĩa là "(ngày) sinh". Cũng có ý kiến cho rằng tên gọi Noel xuất phát từ tước hiệu Emmanuel, tiếng Hebrew nghĩa là "Thiên Chúa ở cùng chúng ta", như được chép trong sách Phúc âm Matthêu.
Trong
tiếng Anh, ngày lễ này được gọi phổ biến là Christmas. Chữ Christ (phiên âm Việt
là "Ki-tô" hay "Cơ-đốc", có nghĩa là Đấng được xức dầu) là
tước hiệu của Chúa Giêsu; còn chữ Mass nghĩa là thánh lễ. Do đó Christmas theo
nghĩa chiết tự là "(Ngày) lễ của Đức Kitô". Chữ Christ bắt nguồn và
được viết trong tiếng Hy Lạp là "Χριστός" (Khrīstos), mở đầu bằng chữ
cái "Χ" (Chi) nên Christmas còn được viết tắt là Xmas.
Thời
kỳ Kitô giáo sơ khai (khoảng 2 đến 3 thế kỷ đầu công nguyên), lễ này được mừng
chung với Lễ Hiển Linh. Ngay từ năm 200, thánh Clementê thành Alexandria
(150-215) đã đề cập đến lễ hết sức đặc biệt này được cử hành vào ngày 20 tháng
5. Nhưng Giáo hội Latinh thì mừng lễ này vào ngày 25 tháng 12.
Theo
một nguồn khác thì các Kitô hữu sơ khai không ăn mừng lễ sinh nhật, vì họ cho rằng
ăn mừng sinh nhật là làm theo thói quen của dân ngoại đạo thờ thần tượng. Bởi lẽ
đó họ không ăn mừng lễ giáng sinh của Chúa Giêsu trong suốt ba thế kỷ đầu. Đến
thế kỷ thứ 4, người Kitô hữu mới bắt đầu muốn ăn mừng lễ giáng sinh của Chúa
Giêsu mỗi năm một lần, nhưng lại sợ bị chính quyền Đế quốc La Mã phát hiện và bắt
bớ, bởi vì thời điểm đó Kitô giáo vẫn chưa được công nhận là một tôn giáo hợp
pháp.
Những
người La Mã hàng năm ăn mừng "Thần Mặt trời" (Feast of The SolInvictus)
đem ánh sáng đến cho trần gian vào ngày 25 tháng 12. Các Kitô hữu đã nhân cơ hội
này để tổ chức ăn mừng ngày Chúa Giêsu giáng sinh, đem ánh sáng và sự sống đến
cho nhân loại (Gioan 8:12) trùng một ngày với ngày lễ "Thần Mặt trời"
của người La Mã. Vì vậy, chính quyền La Mã đã không phát hiện rằng thực sự là
các Kitô hữu tổ chức ăn mừng lễ giáng sinh của Chúa Giêsu..
Đến
năm 312, Hoàng đế La Mã Constantine I đã bỏ đa thần giáo và theo Kitô giáo. Ông
đã hủy bỏ ngày lễ ăn mừng "Thần Mặt trời" và thay vào đó là ngày ăn mừng
sinh nhật Chúa Giêsu. Đến năm 354, Giáo hoàng Libêrô công bố ngày 25 tháng 12
là ngày chính thức để cử hành lễ Giáng sinh của Chúa Giêsu.
Trong
nhiều thế kỷ, những sử gia Kitô giáo chấp nhận ngày lễ giáng sinh là ngày Chúa
Giêsu được sinh ra. Tuy nhiên, đến đầu thế kỷ 18, các học giả bắt đầu đề xuất một
cách giải thích khác. Isaac Newton cho rằng ngày giáng sinh đã được lựa chọn để
tương ứng với ngày đông chí ở bắc bán cầu, từng được đánh dấu là ngày 25 tháng
12. Năm 1743, Paul Ernst Jablonski người Đức lập luận ngày giáng sinh được xác
định ngày 25 tháng 12 để khớp với ngày Sol Invictus trong tôn giáo La Mã cổ.
Ngoài ra trước Kitô giáo, nhiều nền văn hóa và tôn giáo khác cũng ăn mừng ngày
lễ của họ vào cuối tháng 12.
MÁNG CỎ
Nguồn
gốc dùng hang đá và máng cỏ trong lễ Giáng Sinh là do truyền thuyết Chúa sinh ra
đời trong một hang đá nhỏ, nơi máng cỏ của các mục đồng chăn chiên tại thành
Bethelem.
Để
nhớ lại hình ảnh nghèo khổ của Chúa lúc mới ra đời, đem thân để chuộc tội cho
nhân loại, ngày nay, vào đêm 24-12 tại các giáo đường đều có hang đá với máng cỏ,
bên trong có tượng Chúa Hài đồng, tượng Đức me Maria, chung quanh có những con
lừa, tượng Ba Vua, một số thiên thần, Thánh Giuse trên mái nhà có ánh sáng, chiếu
từ một ngôi sao hướng dẫn ba vua tìm đến với Chúa. Mọi người đều hướng về Chúa
nhân từ, cầu nguyện Chúa cứu rỗi cho nhân loại tránh khỏi chiến tranh, nghèo
đói và bất hạnh.
CÂY GIÁNG
SINH
Cây
Giáng Sinh là cây xanh (thường là cây thông) được trang hoàng để trình bày
trong dịp lễ Giáng Sinh theo phong tục của người Ki tô giáo.
Theo
một truyền thuyết kể rằng, vào một đêm Noel đã rất lâu, có một người tiều phu
nghèo khổ đang trên đường trở về nhà thì gặp một đứa trẻ bị lạc và lả đi vì
đói. Mặc dù nghèo khó nhưng người tiều phu đã dành lại cho đứa trẻ chút thức ăn
ít ỏi của mình và che chở cho nó yên giấc qua đêm. Vào buổi sáng khi thức dậy,
ông nhìn thấy một cái cây đẹp lộng lẫy ngoài cửa. Hoá ra đứa trẻ đói khát tối
hôm trước chính là Chúa cải trang. Chúa đã tạo ra cây để thưởng cho lòng nhân đức
của người tiều phu tốt bụng.
THIỆP GIÁNG
SINH
Bắt
nguồn từ năm 1843 khi ông Henry Cole (1808 - 1882), một thương gia giàu có nước
Anh, đã nhờ John Callcott Horsley (1817 - 1903), một họa sĩ ở Luân Đôn, thiết kế
một tấm thiệp thật đẹp để tặng bạn bè. Vào Noel năm đó, Horsley trình làng tấm
thiệp đầu tiên trên thế giới và sau đó nó đã in ra 1000 bản. Thiệp Giáng sinh
nhanh chóng bùng phát và trở thành mốt thịnh hành ở Anh trong suốt 10 năm kể từ
khi Chính phủ Anh thông qua đạo luật năm 1846 cho phép bất kỳ người dân nào gửi
thư đến bất kỳ nơi nào với giá rẻ. Không lâu sau, trào lưu này du nhập sang Đức
và tới 30 năm sau người Mỹ mới chấp nhận nó.
QUÀ GIÁNG
SINH
Những
món quà biểu lộ tình yêu của mọi người với gia đình và bè bạn. Khi Chúa Giê-su
cất tiếng khóc chào đời tại Bethlehem trong một cái máng cỏ, ba nhà thông thái
(hay nhà chiêm tinh, theo truyền thống cũng là ba vị vua) từ phương Đông đã đến
để bày tỏ sự thành kính của mình. Họ mang đến ba món quà quý giá, đó là vàng,
nhũ hương và mộc dược. Vàng có ý nói Chúa Giêsu là vua, nhũ hương để tuyên xưng
Giêsu là Thiên Chúa và mộc dược tiên báo cuộc khổ nạn và sự chết của Chúa Giêsu
để cứu chuộc nhân loại.
Ba
vị vua rất giàu có nhưng những người dân nghèo hầu như chẳng có tài sản cũng
mang đến bất cứ những gì họ có thể để tỏ lòng thành kính với Chúa Hài đồng. Những
người chăn cừu tặng Giêsu hoa quả và những món đồ chơi nhỏ do chính họ tạo ra. C òn quà Giáng Sinh ngày nay ư !? Đủ thứ không nói lên được ...
ÔNG GIÀ NOEL
Ông
già Noel (phiên âm tiếng Việt Ông già Nô-en), ông già Giáng sinh, hay là ông
già Tuyết (theo cách gọi tại Nga), là nhân vật đóng vai trò như là một nhân tố
gắn liền với mùa Lễ Giáng Sinh, giống như cây thông Noel. Hình ảnh tiêu biểu của
ông già Noel là một ông già mặc bộ đồ màu đỏ viền trắng, thắt lưng da đen, đội
chiếc nón đỏ với chòm râu dài trắng, bộ mặt hóm hỉnh, tiếng cười "hô hô
hô", tồn tại trong nhiều văn hoá, đặc biệt ở các nước phương Tây. Truyền
thuyết cho rằng ông già Noel sinh sống tại Bắc Cực với những người lùn. Ông
dành đa số thời gian để chuẩn bị quà, đồ chơi cho trẻ em với sự giúp đỡ của những
chú lùn. Vào dịp Giáng Sinh, ông nhận được rất nhiều thư từ trẻ em khắp thế giới.
Mỗi
đêm Giáng Sinh, Ông già Noel thường cưỡi xe tuần lộc trên trời, đến nhà có cây
thông giáng sinh và leo qua ống khói để đem đến những món quà cho các em nhỏ
đang ngủ và thường để quà trong những chiếc tất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét