Đỗ Kinh Thi
Hoa sen nở trắng ao quê
Em cầm chiếc nón bài thơ trử tình
Che nghiêng màu nắng lung linh
Bài thơ ta viết cho mình em coi
Nay nhìn sen đỏ xứ người
Em cùng ta quá nửa đời xa quê
Chiều buông trắng nẻo đường về
Hạ đi, ta viết bài thơ cho mình
Bàu sen ở đồng đá đen,có còn không!?Hình như ở đó có nhiều triền thiết lắm phải hông? Ở xứ nẫu lâu rầu phải hông giậy!? nhớ quơ,thì nói nhó quơ! Hổng dìa được thi thâu,ai biểu đi theo ngừ ta chi! để rầu TRẮNG NẺO ĐƯỜNG DÌA! Còn bày đặt,ta giết bài thơ cho mình! Ai giẫy?!?!
Trả lờiXóaHạ đi ta viết bài thơ cho mình.
Trả lờiXóaCho mình là mình nào hở Bác Kinh Thi?
Mình là nẫu ngôi 2 số ít hay ngôi 2 số nhiều?
Hêhê! Nay Trâm Anh rành tiếng Bình Định rùi nghen.
Trâm Anh wơi!
Trả lờiXóaCó được "tiếng Bình Định" là do "ngừ Bình Định" phát âm!
Cho nên, cứ theo "nhân - quả" mà suy thì muốn "rành tiếng BĐ" căn bổn nhứt là phải "rành ngừ BĐ" trước nghen!
Trâm Anh "gáy" hơi sớm à nghen. Mình ở cuối câu hổng chừng là ngôi thứ nhứt đó, chưa chắc là ngôi hai đâu.Rắc rối ở chữ MÌNH này không chỉ ở tiếng Bình Định không đâu, mà tiếng Việt cả ba miền đều khổ vì chữ MÌNH cả đó.
Trả lờiXóaBó tay. Thơ ca lộn xộn quá.
Trả lờiXóaMà T.A có phải là gà là chim đâu mà bảo T.A gáy !?
Hêhê! Dễ bỏ bạn à nha!
Trâm Anh quơi! Tiếng Bình Định "gáy" là tự khoe mình đó, chớ chẳng phải chim ,gà gí đâu mà giận. Tại. thấy Trâm Anh viết "Hê hê! Nay Trâm Anh rành tiếng Bình Định rùi nghen" thành ra mới thử một chút "dẫy thâu".Cố lên
Trả lờiXóa