Cô bé Tess của câu chuyện |
Một cô bé tám tuổi nghe cha mẹ mình nói chuyện về đứa em trai nhỏ. Cô bé chỉ hiểu rằng em mình đang bị bệnh rất nặng và gia đình cô không còn tiền. Chỉ có một cuộc phẫu thuật rất tốn kém mới cứu sống được em trai cô bé, và cha mẹ em không tìm ra ai để vay tiền. Do đó, gia đình em sẽ phải dọn đến một căn nhà nhỏ hơn vì họ không đủ khả năng tiếp tục ở căn nhà hiện tại sau khi trả tiền bác sĩ.
Cô bé nghe bố nói với mẹ bằng giọng thì thầm tuyệt vọng : “Chỉ có phép màu mới cứu sống được Andrew”. Thế là cô bé vào phòng mình, kéo ra một con heo đất được giấu kỹ trong tủ. Em dốc hết đống tiền lẻ và đếm cẩn thận.
Rồi cô bé lẻn ra ngoài bằng cửa sau để đến tiệm thuốc gần đó. Em đặt toàn bộ số tiền mình có lên quầy.
Người bán thuốc hỏi: “Cháu cần gì ?”
Cô bé trả lời: “Em trai của cháu bệnh rất nặng và cháu muốn mua phép màu.”
- Cháu bảo sao? – Người bán thuốc hỏi lại.
- Em cháu tên Andrew. Nó bị một căn bệnh gì đó trong đầu mà ba cháu nói chỉ có phép màu mới cứu được nó. Phép màu giá bao nhiêu ạ?
- Ở đây không bán phép màu, cháu à. Chú rất tiếc – Người bán thuốc nở nụ cười buồn và tỏ vẻ cảm thông với cô bé.
- Cháu có tiền trả mà. Nếu không đủ, cháu sẽ cố tìm thêm. Chỉ cần cho cháu biết giá bao nhiêu?
Trong cửa hàng còn có một vị khách ăn mặc thanh lịch. Sau khi nghe câu chuyện, ông cúi xuống hỏi cô bé : “Em cháu cần loại phép màu gì ?”
- Cháu cũng không biết nữa – Cô bé trả lời, rơm rớm nước mắt. “Nhưng em cháu rất cần phép màu đó. Nó bị bệnh nặng lắm, mẹ cháu nói rằng nó cần được phẫu thuật, và hình như phải có thêm loại phép màu gì đó nữa mới cứu được em cháu. Cháu đã lấy ra toàn bộ số tiền để dành của mình để đi tìm mua phép màu đó.”
- Cháu có bao nhiêu ? – Vị khách hỏi.
Cô bé trả lời vừa đủ nghe: “Một đô la mười một xu.”
Người đàn ông mỉm cười : “Ồ! Vừa đủ cho cái giá của phép màu”.
Một tay ông cầm tiền của cô bé, tay kia ông nắm tay em và nói : “Dẫn bác về nhà cháu nhé. Bác muốn gặp em trai và cha mẹ cháu. Để xem bác có loại phép màu mà em cháu cần không.”
Người đàn ông thanh lịch đó là Bác sĩ Carlton Armstrong, một phẫu thuật gia thần kinh tài năng. Ca mổ được hoàn thành mà không mất tiền, và không lâu sau Andrew đã có thể về nhà, khỏe mạnh.
Mẹ cô bé thì thầm: “Mọi chuyện diễn ra kỳ lạ như có một phép màu. Thật không thể tưởng tượng nổi. Thật là vô giá!”.
Cô bé mỉm cười. Em biết chính xác phép màu giá bao nhiêu …
Một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ, và lòng tốt của người bác sĩ
Nguồn từ Email thân hữu
Bác sĩ Carlton Amstrong chữa trị cho bé Andrew |
Lược thuật theo nguyên tác :
THE COST OF A MIRACLE
Tess was a precocious eight-year-old when she heard her Mom and Dad talking about her little brother, Andrew. All she knew was that he was very sick and they were completely out of money. They were moving to an apartment complex next month because Daddy didn’t have the money for the doctor’s bills and our house. Only a very costly surgery could save him now and it was looking like there was no one to loan them the money. She heard Daddy say to her tearful Mother with whispered desperation, “Only a miracle can save him now.”
Tess went to her bedroom and pulled a glass jelly jar from its hiding place in the closet. She poured all the change out on the floor and counted it carefully. Three times, even. The total had to be exactly perfect. No chance here for mistakes. Carefully placing the coins back in the jar and twisting on the cap, she slipped out the back door and made her way 6 blocks to Rexall’s Drug Store with the big red Indian Chief sign above the door.
She waited patiently for the pharmacist to give her some attention but he was too busy at this moment. Tess twisted her feet to make a scuffing noise. Nothing. She cleared her throat with the most disgusting sound she could muster. No good. Finally she took a quarter from her jar and banged it on the glass counter.
That did it! “And what do you want?”, the pharmacist asked in an annoyed tone of voice, “I’m talking to my brother from Chicago whom I haven’t seen in ages.”, he said without waiting for a reply to his question.
“Well, I want to talk to you about my brother.”, Tess answered back in the same annoyed tone.
“He’s really, really sick and I want to buy a miracle.”
“I beg your pardon?” said the pharmacist.
“His name is Andrew and he has something bad growing inside his head and my Daddy says only a miracle can save him now. So how much does a miracle cost?”
“We don’t sell miracles here, little girl. I’m sorry but I can’t help you, the pharmacist said, softening a little.
“Listen, I have the money to pay for it. If it isn’t enough, I will get the rest. Just tell me how much it costs.”
The pharmacist’s brother was a well dressed man. He stooped down and asked the little girl, “What kind of a miracle does you brother need?”
“I don’t know,” Tess replied with her eyes welling up. “I just know he’s really sick and Mommy says he needs an operation. But my Daddy can’t pay for it, so I want to use my money”.
“How much do you have?” asked the man from Chicago.
“One dollar and eleven cents”, Tess answered barely audibly, “and it’s all the money I have, but I can get some more if I need to.”
“Well, what a coincidence,” smiled the man. “a dollar and eleven cents-the exact price of a miracle for little brothers.” He took her money in one hand and with the other hand he grasped her mitten and said, “Take me to where you live. I want to see your brother and meet your parents. Let’s see if I have the kind of miracle you need.”
That well dressed man was Dr. Carlton Armstrong, a surgeon, specializing in neuro-surgery. The operation was completed without charge and it wasn’t long until Andrew was home again and doing well. Mom and Dad were happily talking about the chain of events that had led them to this place.
“That surgery”, her Mom whispered, “was a real miracle. I wonder how much it would have cost?”
Tess smiled. She knew exactly how much a miracle cost … one dollar and eleven cents … plus the faith of a little child.
Cam on QTBK ,co be gap duoc Vi Bac Si bac ai la mot phep mau .Tren doi nay tam long la VO GIA .Mot nguoi binh thuong ,toi xin kinh can tri an nhung tam long BAC AI , NHAN HAU hien dien trong cuoc song cua chung ta hang ngay .Chao than men.
Trả lờiXóaTrị Giá một phép màu trong nguyên tác là Một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ.
Trả lờiXóaBài lược thuật có thêm lòng tốt của người bác sĩ !?
Đúng rồi. Phải có Niềm tin chân thành, Một ít vốn liếng, phải có tình thương của tha nhân nữa mới tạo nên phép mầu nhiệm.
Sống trong xã hội mà chung quanh chỉ có tranh đoạt, chỉ biết cho chính mình !? Ôi phép mầu nào cho cuộc sống !?
Niềm tin chân thành của đứa trẻ đã làm ông bác sĩ cảm động và sắn sàng giúp đỡ.Phép màu là đứa bé đã găp được ông ta. Ôi! có phép màu cho cuộc sống con người được yên ổn .
Trả lờiXóaCảm ơn QTBK đã đăng bài ( Trị giá của một phép màu )Đầu tiên xin cảm ơn tình cảm chân thật của bé gái đối với em trai . Đây là mấu chốt để phép màu xảy ra . Xin cảm ơn vị bác sĩ khả kính đã phối hợp với cô bé để cho ra phép màu . Mong rằng quanh ta còn nhiều phép màu cho đời hơn nữa .
Trả lờiXóaCô bé mỉm cười. Em biết chính xác phép màu giá bao nhiêu...
Trả lờiXóaMình nghĩ nói gọn hơn thì phép màu là lòng yêu thương.Của cô bé, vị bác sỹ...
Ai cũng có phép màu cả, nhưng quan trọng là có ban phát cho mọi người hay không mà thội
"Một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ, và lòng tốt của người bác sĩ"
Trả lờiXóa...còn lòng tốt của Bà bộ trưởng "Bộ Y Tế nước CHXHCNVN" ban phát cho người bệnh là "KHÔNG CHO ĐIỀU TRỊ VƯỢT TUYẾN"(Tui không hiểu "VƯỢT TUYẾN" là sao!! vì thực tế có những người bệnh vào viện "THEO TUYẾN" như Bọ Y tế đã BAN cho lớp thứ dân khi vào viện...! thì..!hỡi ơi...chờ hoài không được các vị Bác sĩ PHÁN bệnh, cứ nằm chờ...và rồi bức xúc ,gia đình bằng mọi giá!phải đưa người thân lên BV khác TỐT HƠN thì bảo là VƯỢT TUYẾN!!)...
Bà Bọ trưởng Bộ Y Tế còn tuyên " XỬ PHẠT NHỮNG BỆNH VIỆN TUYẾN TW NÀO ĐIỀU TRỊ BỆNH NHÂN BỊ BỆNH NHẸ!"(Bệnh nào là bệnh nhẹ!? không biết gia đình BÀ TA khám ở tuyến ấp,phường nào? hay BV cao nhất?!?!GĐ,dòng họ bà đã vào nằm BV thứ cấp chưa?!)
Cảm ơn QTBK đã đăng TRỊ GIÁ CỦA MỘT PHÉP MÀU!
* Như bạn Thiiasao,ai cũng có phép màu cả,nhưng quan trọng là ....hay không mà thôi!
Lòng tốt và Ban phát "PHÉP MÀU" như chỉ đạo của BÀ Bọ trưởng Bộ Y tế thì tui hổng biết "TRỊ GIÁ ' là bao nhiêu!?
_Giá trị phép màu của người đứng đầu ngành Y là là...là...! thật VÔ GIÁ!
Khi về ở riêng ngôi nhà trong chợ. Chiều chạng vang một thanh niên có tật đi cà thọt đến xin tôi chia xẻ một ít tiền.Đến lúc ra phố tôi thấy anh ta đi đứng bình thường.
Trả lờiXóaĐứa con trai út cùng tôi ra chợ thấy đứa bé ngồi xin con tôi kéo tay tôi lại, mẹ ơi cho tiền nó đi mẹ,tôi bỏ ít tiền vào mũ. Chiều đó con tôi về kể. Mẹ ơi thằng nhỏ hồi sáng ngồi xin đang chơi banh trong chợ, nó có mẹ nó nữa đó.( nó bằng tuổi con tôi lúc đó)
Cơn bão đổ bộ qua tỉnh tôi làm biết bao người đói khổ không nhà cửa.Hàng cứu trợ đã về.Người hàng xóm nói cơ quan tôi ai cũng được nhận quần áo mới đường sữa đầy...Trời!họ không phải là nạn nhận cơn bão lụt.
Bạn của anh tôi bị tai nạn dập lá lách(tụy) bác sĩ nói không cáh nào qua khỏi chỉ có phép màu.Tôi đã khấn nguyện ơn trên cho anh qua khỏi.Sức mạnh của cơ thể anh hay phép màu đã cứu anh khỏi.
Trả lờiXóaBạn của anh tôi dự đám cưới với anh tôi bỗng dưng đứng tim nghẹn thở chở đi cấp cứu bác sĩ lắc đầu không cứu được anh điện về báo tin .Tôi bật khóc không hiểu vì sao tôi cầu nguyện dù cho bạn của anh tôi sống một tuần một tháng hay một năm tôi sẵn sàng hy sinh vài năm tuổi thọ.
Phép màu đã làm anh ấy sống lại cho tới nay,còn tôi khi đó hay mệt mỏi nên nghĩ rằng đang mất đi vài tuổi thọ nhưng mà rất vui.
Mẹ mất vì nhồi máu cơ tim 2 tháng sau Ba lại bị như vậy, tôi chạy đến bàn thờ cầu xin nếu mẹ thương ba cho ba ở với tui con tụi con sẽ chăm sóc ba như má đã từng chăm sóc. Ba chết đi rồi sống lại được 9 năm rồi.
Đó cũng là phép lạ!